Hận

Chương 2

Tam công chúa từng trong ngày đại hôn của cha ta và mẫu thân sai người đưa cho mẫu thân một chiếc giày rách, chế giễu mẫu thân ta từng buôn phấn bán hương, là tiện nhân người người có thể ngủ qua, không xứng làm Trạng Nguyên phu nhân.

Cha ta đây là muốn nàng ta từng chút nếm trải nỗi nhục nhã mà nàng ta đã từng ban cho mẫu thân.

4

Ngày cha ta đại hôn, bố trí sơ sài, hỷ phục đại lễ của công chúa đều là mượn của đại công chúa trong đêm.

Nàng ta vốn dĩ nhìn trúng hỷ phục ngày đại hôn của mẫu thân ta, đó là cha ta mời người làm gấp cả năm mới xong, khi ấy cha ta vừa đọc sách, vừa chép sách cho người ta bán lấy tiền, chỉ vì sau khi đỗ đạt có thể cho mẫu thân ta một niềm vui bất ngờ.

Châu ngọc trên hỷ phục của mẫu thân đều là cha ta theo chân người mò ngọc trai cùng xuống biển lấy lên.

Công chúa nói ra ý đồ muốn hỷ phục của mẫu thân, sắc mặt cha ta liền thay đổi, cha cười như không cười: "Công chúa đây là ví mình như kỹ nữ sao?"

Tam công chúa chỉ cho rằng cha ta đang tán tỉnh nàng ta, xấu hổ đẩy nhẹ cha một cái: "Ta là công chúa, sao có thể so với loại tiện nhân đó."

Sự lạnh lẽo trong mắt cha càng sâu đậm: "Đúng là không thể so sánh."

Công chúa vì thế từ bỏ ý định mặc hỷ phục của mẫu thân ta, có lẽ nàng ta cuối cùng cũng nhớ ra, nửa năm trước lần đầu tiên nàng ta gặp mẫu thân ta, từng nhổ một bãi nước bọt, nhục mạ rằng: "Loại người đê tiện như ngươi, sao xứng mặc cùng màu với ta!"

Nàng ta sai người đi lột đồ của mẫu thân, nếu không phải cha ta kịp thời chạy tới, chỉ sợ ngày đó mẫu thân đã uất ức mà chết.

5

Bái đường xong, cha ta đặt bài vị của mẫu thân ta ở chính giữa, Tam công chúa tức đến đỏ mắt.

Cha ta ôm đầu, yếu ớt nói: "Ta ngày ngày đều mơ thấy Yểu Nương, trong lòng bất an, huống chi nàng vốn dĩ là kế thất, bái lạy cũng không sao, coi như là vì ta."

Bạn cần đăng nhập để bình luận