Đồng quy trong bóng đêm

02.

 

Dương Triết bị trật chân, suýt nữa chúng tôi không về được…”

 

Quả nhiên, bên ngoài đúng là có nguy hiểm thật sự!

 

Nhưng nếu vậy, Dương Triết vừa mới trở về bằng cách nào?

 

Tôi tiếp tục hỏi Chí Quân: “Dương Triết vẫn luôn ở bên cậu sao?”

 

Chí Quân ngồi phịch xuống sofa, gật đầu không chút do dự.

 

Hiểu Đông cũng không nhịn được lên tiếng: “Nhưng mà chẳng phải cậu ấy vừa một mình chạy về biệt thự sao? Chỉ vài phút trước thôi! Khi đó chân cậu ấy đâu có bị thương!”

 

Nghe vậy, Chí Quân và Dương Triết đồng loạt ngẩng đầu lên.

 

Cả phòng im lặng vài giây.

 

Cuối cùng, Chí Quân run rẩy lên tiếng: “Quả nhiên… quả nhiên là vậy…”

 

“Là vậy là thế nào?” Tôi nóng ruột truy hỏi.

 

Chí Quân và Dương Triết nhìn nhau, rồi Chí Quân chỉ tay về phía tôi, giọng nói đứt quãng: “Người tấn công chúng tôi… Tôi đã nhìn thấy một trong hai kẻ đó. Hắn…”

 

“Hắn trông giống hệt cậu!”

 

Tôi c.h.ế.t sững.

 

Nhưng điều khiến tôi bất ngờ là… Dương Triết cũng gật đầu.

 

Tôi lập tức phản bác: “Không thể nào! Tôi luôn ở cùng Hiểu Đông, chúng tôi chưa rời nhau nửa bước!”

 

Nhưng nói đến đây, tôi đột nhiên khựng lại.

 

Tôi nhớ tới Dương Triết vừa trở về trước đó không hề có một vết thương nào trên chân.

 

Tôi thử hỏi: “Vậy… cái người các cậu gặp… không phải tôi, đúng không? Có khi nào… ở nơi quái quỷ này, chúng ta… không chỉ có chúng ta?”

 

Lời nói của tôi nghe có vẻ quá mức hoang đường.

 

Nhưng Chí Quân lại gật đầu xác nhận.

 

Anh ta còn nói: “Đúng vậy, cậu và Hiểu Đông gặp một Dương Triết… còn tôi và Dương Triết gặp một cậu. Nhưng cả hai… đều không phải là chúng ta thật sự.”

 

Tôi ngẩn người vài giây.

 

Đừng nói tôi, ngay cả Hiểu Đông cũng há hốc mồm không nói nên lời.

 

Nhưng ánh mắt kiên định của Chí Quân lại như ám chỉ rằng anh ta biết rõ chuyện này là như thế nào.

 

Sau một lúc trầm ngâm, Chí Quân bắt đầu nói chậm rãi: “Trước đây tôi từng kể với Hiểu Đông rằng nơi này từng có nhiều tin đồn về ma quỷ…

 

Ví dụ như quỷ chắn tường. Nhưng tôi nghĩ có lẽ không phải thật sự có quỷ đâu…

 

Thay vào đó, là sự xuất hiện của những ‘người’ giống hệt các lữ khách…

 

Hiểu ý tôi không? Là kiểu như… người được sao chép!

 

Có những lữ khách bị giết, có người sống sót nhưng hầu hết đều hoảng sợ đến phát điên.”

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận