Đồng Nghiệp Muốn Được Mừng Cưới 5000 Tệ
Chapter 10
10
Khi đến đồn cảnh sát, chị Trần một mực nói rằng con trai chị ta đã cạy cửa nhà tôi, và con mèo Ragdoll của tôi đã bị con trai chị ta ném chết.
Chị ta nói rằng con trai chị ta còn nhỏ, là trẻ vị thành niên, không hiểu chuyện.
Chị ta là mẹ, có lòng tốt ngăn chặn chuyện này xảy ra.
Cuối cùng chị ta không sao cả, con trai chị ta vì là trẻ vị thành niên, nên chỉ bị giáo dục miệng rồi cho về.
Tôi về nhà, nhìn sàn nhà đầy m.á.u mà toàn thân run rẩy.
Trước khi đi ngủ, tôi nhận được một cuộc điện thoại, đầu dây bên kia là giọng một người đàn ông.
"Em là cô Vương Tư Nhã phải không, quần lót của em thơm quá, anh rất thích."
Sau gáy tôi đột nhiên toát ra một luồng khí lạnh.
"Anh là ai, anh nói vậy là có ý gì?"
"Anh đã để ý em từ lâu rồi, em không biết, anh ngày nào cũng theo dõi em về khu nhà, lần này anh may mắn, nhặt được đồ lót em ném từ ban công xuống, em nói xem có phải em đang chủ động quyến rũ anh không?"
Tôi mệt mỏi, đầu óc tê dại.
"Cút, tôi không quen anh, anh đừng có như con giòi trong cống rãnh khiến người ta ghê tởm, mau vứt đồ lót của tôi đi!"
Giọng nói đầu dây bên kia nham hiểm cực độ, giống như một gã trung niên không có ý tốt ở khu ổ chuột.