Đối Tượng Xem Mắt Số 5 Tìm Đến Cửa

Chương 7: Chính thức yêu nhau

Hồi đại học, tôi từng thấy chuyện bất bình ra tay tương trợ, quật ngã một tên trộm xuống đất. Từ đó về sau, bạn thân tặng cho tôi danh hiệu "nữ hán tử" đầy vinh quang. Vậy nên, Lục Nhiên sợ tôi sao? Lần hẹn hò tiếp theo, tôi ấp úng.

 

Lục Nhiên nhìn thấy quầy kẹo bông gòn phía trước, mỉm cười, nói đợi một chút. Lúc anh quay lại, trên tay cầm một cây kẹo bông gòn khổng lồ. "Ăn đi."

 

Tôi cầm lấy cây kẹo bông gòn, l.i.ế.m một miếng, híp mắt thỏa mãn: "Lục Nhiên, sao anh biết em muốn ăn kẹo bông gòn, anh là giun đũa trong bụng em à?"

 

"Giun đũa hay không anh không biết, nhưng em từng nói với anh, muốn ăn hết kẹo bông gòn trên đời này." Tôi: "..."

 

Ăn xong kẹo bông gòn, tay tôi dính đầy đường, nhớp nháp, rất khó chịu. Lục Nhiên rút khăn giấy, nắm lấy tay tôi, cẩn thận lau cho tôi. Tôi nhìn bàn tay anh. Bàn tay anh rất đẹp. Ngón tay thon dài, da trắng nõn, khớp xương rõ ràng, tôi không khỏi nhìn đến ngẩn người. Nói thật, rất muốn nắm thử.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận