Cùng Bạn Thân Mang Thai Bỏ Trốn

Chương 7

11.

 

Hiện trường im phăng phắc.

 

Lòng tôi chùng xuống, ánh mắt nhìn Thẩm Nghiên Thừa cũng trở nên kỳ lạ.

 

Anh có biết mình đang nói gì không vậy?

 

Sau câu hỏi này, phần hỏi đáp sau đó gần như rơi vào trạng thái buông bỏ.

 

Cư dân mạng hỏi: [Hai người không thể chấp nhận điểm nào của đối phương nhất?]

 

Dư Nặc tố Tiếu Hằng có bạch nguyệt quang mà vẫn bám riết lấy cô, Tiếu Hằng tố Dư Nặc bịa chuyện anh ấy có bạch nguyệt quang, thực tế là do trưởng bối trong nhà tự ý sắp đặt.

 

Tôi tố Thẩm Nghiên Thừa lợi dụng con gái để dây dưa với tôi, Thẩm Nghiên Thừa tố tôi hở chút là bỏ đi ba năm, còn khiến anh tìm thế nào cũng không thấy.

 

Cảm xúc của con người luôn dễ bị kích động.

 

Trong lúc đôi bên qua lại tố cáo, hiện trường chẳng khác nào một buổi bóc phốt quy mô lớn.

 

Người dẫn chương trình có lẽ cả đời chưa từng dẫn kiểu chương trình này, hết “ha ha” phụ họa bên trái lại “ha ha” xoa dịu sự lúng túng bên phải.

 

Chỉ là khán giả lại rất thích thú.

 

[Má ơi, đây là chương trình thần thánh gì vậy, quả dưa này cả đời tôi cũng chưa từng được ăn.]

 

[Đề nghị các chương trình phỏng vấn của giới giải trí sau này cứ theo format này mà làm, đừng có bày vẽ mấy trò vô bổ nữa.]

 

[Hai cặp này thiếu điều lột hết cả ruột gan cho chúng ta xem rồi, đúng là không coi chúng ta là người ngoài.]

 

Khó khăn lắm mới đến được câu hỏi cuối cùng.

 

Người dẫn chương trình thở phào nhẹ nhõm, công bố câu hỏi cuối: “Cảm xúc hiện tại của hai người dành cho nhau là gì?”

 

Dư Nặc suy nghĩ một lúc rồi chọn im lặng.

 

Tiêu Hằng không chút do dự: “Muốn cô ấy cho tôi thêm một cơ hội nữa, tôi sẽ yêu cô ấy và con thật lòng.”

 

Micro được đưa đến trước mặt tôi, tôi hờ hững cười với ống kính: “Núi cao sông dài, mỗi người tự bình an.”

 

Có lẽ chính câu “núi cao sông dài” này đã khiến Thẩm Nghiên Thừa nhớ ra điều gì đó, vẻ mặt anh thoáng chốc sụp đổ.

 

Sau đó anh giơ micro lên, nhìn tôi và chỉ nói hai chữ.

 

“Muốn cưới.”

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận