Có Không Giữ, Mất Đi Tìm
Chương 7
18
"Ngày đó camera bị hỏng nên không bắt được hắn, bây giờ công nghệ tiên tiến hơn, chắc chắn sẽ bắt được hắn…"
"An An, em bình tĩnh lại đi."
"Tôi không thể bình tĩnh được, Cố Tây Châu, tôi muốn báo cảnh sát. Hắn không biết đã gửi ảnh cho bao nhiêu người…"
Nước mắt tôi trào ra như suối:
"Có khi bây giờ, cả thế giới đều đã nhìn thấy những bức ảnh đó rồi!"
"Không có đâu, An An, anh đã kiểm tra rồi, chỉ có anh và em nhận được."
"Không có người thứ ba nhận ảnh."
"Hắn chỉ đòi tiền, chỉ cần hai triệu, đưa tiền rồi hắn sẽ hủy toàn bộ ảnh và video."
"Bố mẹ em lớn tuổi rồi, họ không chịu đựng nổi đâu."
"Chỉ là hai triệu thôi, An An, anh sẽ trả cho hắn. Chuyện này để anh giải quyết, anh hứa, nó sẽ chấm dứt tại đây, được không?"
Cố Tây Châu nhẹ nhàng ôm tôi, giọng dịu dàng dỗ dành:
"An An, tin anh, được không?"
Nhưng tôi vẫn đẩy anh ra.
"Chúng ta đã chia tay rồi."
"Với lại, anh sắp kết hôn."
"Chuyện này, anh không còn nghĩa vụ phải giúp tôi nữa."
"Tôi sẽ không đưa hắn hai triệu, tôi muốn báo cảnh sát."
Nói xong, tôi đưa tay lau nước mắt, lấy điện thoại ra chuẩn bị gọi cảnh sát.
Nhưng Cố Tây Châu lại một lần nữa ngăn tôi lại:
"An An, cuộc sống của em khó khăn lắm mới bình yên trở lại."
"Hai năm nay không cần gặp bác sĩ tâm lý nữa."
"Anh không muốn em lại bị cuốn vào vòng xoáy dư luận."
"Em sẽ không chịu nổi đâu."
Anh nắm lấy tay tôi, kéo chuỗi hạt trên cổ tay ra.
"Nhìn cổ tay của em đi, An An, không phải lần nào em cũng may mắn được cứu."
"Tiền cứ coi như anh cho em mượn."
"Sau này em có tiền rồi, trả lại anh cũng được."
"Sáu năm trước anh cứu em, bây giờ chuyện của em, anh đương nhiên phải lo đến cùng."
"Cố Tây Châu, tôi rất cảm ơn anh đã ở bên tôi những năm qua, giúp tôi vượt qua, thật sự."
"An An, em không cần nói cảm ơn với anh."
"Thật ra em biết mà, anh chưa từng yêu ai khác."
Cố Tây Châu nâng mặt tôi, giọng nói hiếm khi nghiêm túc đến vậy:
"An An, chúng ta quay lại nhé."
"Ngần ấy năm tình cảm, anh không nỡ buông bỏ, em cũng không nỡ, đúng không?"
19
Tôi không đồng ý với lời cầu xin của Cố Tây Châu về việc quay lại với anh.