CÔ GIÁO CỦA CON MẬP MỜ VỚI CHỒNG TÔI, TÔI TẶNG KÈM CON TRAI CHO HỌ

5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi lại gọi cho hiệu trưởng:

 

【Chị Nhã Chi, Ôn Tĩnh đã làm giả bằng cấp, toàn bộ hồ sơ cá nhân của cô ta em đã điều tra rõ. Em không công khai là vì không muốn ảnh hưởng danh tiếng của trường. Chị tự xử lý nhé.】

 

Hiệu trưởng Nhã Chi xem tài liệu xong thì kinh ngạc đến mức đập bàn vì tức giận.

 

【Một đứa tốt nghiệp trung cấp cũng dám vào dạy ở trường mẫu giáo quý tộc? Nếu bị phát hiện, phụ huynh không nuốt sống tôi mới lạ!】

 

【Cảm ơn em, Ni Ni. Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?】

 

【Cô ta là mối tình đầu của chồng em. Nhưng chị yên tâm, sống được thì sống, không sống được em vẫn là tiểu thư nhà họ Vân.】

 

【Em nói đúng! Chị thích sự dứt khoát của em.】

 

Ôn Tĩnh đăng một bài lên "Moments": một bàn tay đang nắm tay cô ta, kèm dòng chữ:

【Vẫn là anh của năm xưa, vẫn khiến em luyến tiếc.】

 

Tôi lập tức chụp màn hình lại. Bên dưới có phụ huynh bình luận:

【Cô giáo Ôn yêu rồi à? Chúc mừng chúc mừng!】

 

Cô ta trả lời bằng một icon xấu hổ.

 

Tôi cũng bình luận một câu:

Bàn tay đó là của chồng tôi đấy, giờ thì giao lại cho cô rồi nhé…

 

Ngay lập tức, WeChat của tôi như nổ tung. Hầu hết các phụ huynh ở trường quý tộc đều là người trong giới.

 

Tôi không trả lời ai cả.

 

Không biết ai đã gửi ảnh chụp màn hình đó cho mẹ chồng tôi. Cả bố mẹ chồng lái xe thẳng đến biệt thự.

 

Vừa vào nhà đã hỏi:

【Chuyện gì thế này?!】

 

Tôi kể hết mọi chuyện rõ ràng.

 

Mẹ chồng tức đến mức bật khóc, bố chồng thì thở dài não nề.

 

Mẹ chồng liên tục gọi điện cho Ngô Hạo Thần nhưng toàn tắt máy.

 

【Mẹ, con muốn ly hôn.】– Tôi nói ra câu đó, liền thấy rõ sự hoảng loạn trong mắt bà.

 

Bà nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi:

【Nó chắc chỉ là nhất thời hồ đồ. Để mẹ tìm nó, nếu nó chịu thay đổi, con có thể cho nó cơ hội không?】

 

Tôi im lặng. Tôi hiểu bà. Trong đại gia đình này, bà tranh đấu cả đời. Con trai không ra gì, nếu không ai có thể thay thế quản lý công ty, thì tài sản sẽ rơi vào tay đứa con riêng Ngô Cảnh An.

 

Tôi đã quyết, không thay đổi. Nhưng tôi sẽ không nhường công ty mà tôi đã gầy dựng. Tôi muốn buộc họ phải từ bỏ con trai, và giao lại công ty cho cháu nội – con trai tôi.

 

Mẹ chồng tưởng tôi đã đồng ý, dỗ dành tôi một lúc rồi quay về nhà cũ.

 

Tối hôm sau, Ngô Hạo Thần mới trở về.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/co-giao-cua-con-map-mo-voi-chong-toi-toi-tang-kem-con-trai-cho-ho/5.html.]

【Tại sao em lại làm vậy?】

 

Tôi lạnh nhạt nhìn anh.

 

【Ôn Tĩnh bị trường đuổi việc rồi, còn bị kiện nữa.】

 

【Hừ! Làm giả bằng cấp, bị đuổi có gì sai? Học phí mỗi năm 300.000, vậy mà thuê một cô giáo tốt nghiệp trung cấp?】

 

【Nhưng cô ấy mất việc rồi, em muốn cô ấy sống sao? Giờ còn bị nhà trường kiện nữa.】

 

【Liên quan gì đến tôi?】

 

Ngô Hạo Thần châm một điếu thuốc, hút sâu mấy hơi. Anh chưa từng hút thuốc, nhưng con người luôn thay đổi.

 

【Ni Ni, anh nợ cô ấy, anh muốn bù đắp.】

 

Tôi không nói, chỉ trừng mắt nhìn anh, ra hiệu anh nói tiếp.

 

【Ai cũng có bí mật, anh cũng vậy. Anh không thể nói cho em biết. Nhưng em phải tin, anh vẫn yêu em.】

 

Hừ, lại vẽ bánh vẽ. Tình yêu là thứ vô dụng nhất.

 

【Anh cần tiền, giúp cô ấy bù đắp thiệt hại cho trường, khoảng 1 triệu. Trường yêu cầu bồi thường toàn bộ học phí của lớp cô ấy dạy trong ba tháng qua.】

 

【May mà mỗi lớp chỉ có 12 đứa, chứ nếu 70-80 đứa thì sao? Tôi phải phá sản vì một con đàn bà?】

 

【Vân Thi Ni, sao em ăn nói khó nghe thế? Tiểu thư nhà họ Vân mà mở miệng toàn “con đàn bà”?】

 

【Sao? Cô ta quyến rũ chồng tôi, đầu độc con tôi, tôi mắng không được à? Cô ta phạm pháp, tôi phải bồi thường? Anh giỏi lắm. Tôi đồng ý bồi thường, nhưng sau khi ly hôn. Sau đó anh có bao nhiêu tiền muốn cho ai cũng không liên quan đến tôi.】

 

【Em đừng ép anh! Em nắm hết tiền bạc, anh đường đường là thiếu gia nhà họ Ngô mà trong túi chỉ có vài chục nghìn!】

 

【Đừng vừa muốn vẽ tranh, vừa muốn làm chồng, lại còn vừa muốn bao nuôi người khác. Một buổi triển lãm của anh cũng hơn trăm triệu, mỗi năm tiêu xài cả chục triệu, mà giờ lại làm như tôi tiêu sạch tiền vậy.

 

Hôm qua anh đã chọn cô ta, chúng ta không còn gì để nói nữa.】

 

【Tôi nhịn nước mắt. Ngày mai luật sư sẽ gửi đơn ly hôn cho anh. Vụ kiện với trường tôi sẽ tìm cách trì hoãn. Đợi ly hôn và phân chia tài sản xong, anh muốn bồi thường bao nhiêu cũng được.】

 

【Vân Thi Ni, chỉ vì một triệu mà em muốn ly hôn?!】

 

【Anh nhầm rồi, là anh đã chọn người khác.】

 

Tôi lên giường, thấy tin nhắn từ hiệu trưởng:

 

【Ni Ni, cảm ơn em. Trường đã nhanh chóng đưa ra phương án xử lý. Để tránh hậu họa, trường công khai xin lỗi, miễn toàn bộ học phí học kỳ này của lớp Ôn Tĩnh phụ trách.】 Còn bảo tôi sắp xếp thời gian đến làm thủ tục hoàn tiền.

 

Phụ huynh không thiếu tiền, nhưng cách xử lý của nhà trường khiến mọi người hài lòng.

 

【Cảm ơn chị Nhã Chi.】

 

Ánh trăng khuya lặng lẽ rọi vào bậu cửa sổ.

 

Kết hôn năm năm, yêu nhau hai năm. Người nằm bên gối giờ đã trở thành người xa lạ quen thuộc nhất.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận