CÔ GIÁO CỦA CON MẬP MỜ VỚI CHỒNG TÔI, TÔI TẶNG KÈM CON TRAI CHO HỌ

1

Chồng tôi lái chiếc Bentley đưa con đi học mẫu giáo. Cô giáo lấy lý do "tiện liên lạc" để kết bạn WeChat với chồng tôi.

 

Cô đổi ảnh đại diện từ một đóa hồng xanh sang một bức ảnh gợi cảm, mờ ảo.

 

Cô còn thường xuyên gửi ảnh và video của con tôi ở trường cho chồng tôi.

 

Tôi cau mày. Tôi đã kết bạn với cô hơn ba tháng, vậy mà chưa từng nhận được bất kỳ bức ảnh nào từ cô.

 

Ngay cả khi tôi cần trao đổi việc gì, cô cũng rất lâu mới trả lời, mà trả lời thì keo kiệt đến nỗi chỉ vài chữ ngắn ngủn.

 

Tôi kể chuyện này cho cô bạn thân nghe, cô ấy bảo chắc chắn cô giáo có ý đồ xấu, bảo tôi phải cẩn thận, kẻo chồng bị cướp mất.

 

Tôi lúc ấy chỉ xem là trò cười, kể cho bạn nghe để đùa.

 

Cho đến một ngày, tôi nhìn thấy đoạn tin nhắn…

 

—----

 

【Chồng ơi, sáng nay em có cuộc họp gấp, anh đưa con đến trường mẫu giáo nhé?】

 

Chồng tôi tỏ ra không tình nguyện, 【Anh phải đi vẽ ngoại cảnh, anh không thích cảnh chen chúc ở cổng trường.】

 

Tôi trợn mắt. Anh muốn tổ chức triển lãm tranh, tôi đã dùng tiền để ủng hộ anh, tôi không đi kiếm tiền thì giao công ty cho người ta chắc? Anh lấy gì mà tổ chức triển lãm?

 

Anh im lặng, miễn cưỡng cầm chìa khóa xe, bế con ra khỏi nhà.

 

Chiếc Bentley này đã lâu không sử dụng, phủ đầy bụi, anh lái xe đến tiệm rửa xe. Chủ tiệm còn chưa mở cửa, phải đợi một lúc lâu mới thấy ông ta chậm chạp đến.

 

Rửa xe xong đến trường thì đã qua giờ cao điểm, cổng trường khóa chặt.

 

Bảo vệ gọi cô giáo ra đón. Cô nhìn thấy chiếc Bentley mới cáu cạnh, và người đàn ông điển trai, tim cô đập thình thịch, tay run run, chủ động thêm WeChat của chồng tôi.

 

Khi tôi rảnh, tôi thường xem "Moments" của cô giáo, vì nhà trường yêu cầu mỗi ngày phải đăng ít nhất mười hoạt động của các bé.

 

Tôi phát hiện ảnh đại diện cô đã đổi từ một bông hồng xanh sang ảnh chân dung bản thân, môi đỏ rực, quyến rũ xinh đẹp.

 

Tôi còn thật lòng khen một câu: Khá xinh đấy!

 

Sau khi về nhà, chồng tôi gọi điện kể việc cô giáo đã kết bạn WeChat với anh. Tôi tuy thấy lạ, nhưng cũng không để tâm nhiều.

 

Anh còn gửi cho tôi video cô giáo vừa gửi – cảnh con trai tôi chơi đùa cùng bạn nhỏ.

 

【Cô giáo Ôn này cũng được đấy, thấy cô ấy rất quan tâm đến con mình.】 Anh khen vài câu, mà lời khen từ miệng anh thì như trúng số độc đắc vậy.

 

Cô giáo Ôn Tĩnh này làm ở trường mẫu giáo quý tộc, cứ như bản thân cũng được dát vàng, cao ngạo như một con công, phụ huynh sau lưng cũng thường bàn tán: sao có thể có chuyện cô ấy chủ động gửi video cho phụ huynh?

 

Thỉnh thoảng tôi có việc cần trao đổi, cô ấy cũng mất rất lâu mới trả lời, mà câu chữ thì ít đến mức khó tin. 【Ừ. Biết rồi. Được.】 – Nhiều hơn một chữ cũng lười gõ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/co-giao-cua-con-map-mo-voi-chong-toi-toi-tang-kem-con-trai-cho-ho/1.html.]

Hôm nay tôi thấy "Moments" của cô ấy đăng rất nhiều về con trai tôi.

 

Tôi bấm làm mới thì phát hiện ảnh đại diện lại đổi thành một tấm ảnh nửa kín nửa hở, voan mỏng che thân, rất gợi cảm.

 

Lúc đó tôi đã hiểu ý đồ của cô rồi.

 

Mà tôi lại thấy buồn cười.

 

Chồng tôi chỉ là một họa sĩ vô danh, tình cảm giữa chúng tôi rất tốt. Anh không tham vọng vật chất, chỉ muốn chuyên tâm vẽ tranh.

 

Anh sinh ra trong gia đình giàu có, nhưng cha mẹ không ủng hộ anh theo đuổi nghệ thuật, điều đó trở thành tiếc nuối lớn của anh. Nhà anh không thiếu tiền, anh cũng không thích kinh doanh. Tôi để mặc cho anh sống theo ý thích – vẽ thì vẽ đi.

 

Chồng tôi rất đẹp trai, lại có khí chất nho nhã do nghệ thuật mang lại. Những cô gái muốn tiếp cận anh nối dài không dứt, ai cũng tưởng thiếu gia nhà họ Ngô giàu nứt đố đổ vách, đâu biết anh chỉ là cái vỏ rỗng.

 

Bởi toàn bộ tiền nong trong nhà đều nằm trong tay tôi.

 

Tôi nghĩ anh không ngốc. Anh biết nếu không có tôi, cha anh sẽ giao công ty cho đứa con ngoài giá thú.

 

Huống hồ, nghệ thuật cũng cần tiền để duy trì.

 

Tôi là con dâu mà mẹ anh lựa chọn kỹ càng, mục đích là giúp anh giành quyền lực.

 

Nhưng tôi không ngờ, cô giáo Ôn này lại cứ liên tục thử thách giới hạn của tôi.

 

Mấy ngày đầu, tôi thấy con có thay đổi – không còn bám mẹ nữa. Tôi chỉ nghĩ con đang lớn, bắt đầu học cách tự lập là chuyện bình thường.

 

Nhưng con dường như cố tình né tránh cái ôm của tôi.

 

Tôi là thương nhân, độ nhạy cảm của thương nhân cực cao. Tôi thử dò hỏi con bằng cách trò chuyện:

 

【Con yêu, kể cho mẹ nghe chuyện vui ở trường đi, mẹ muốn chia sẻ niềm vui với con.】

 

Đứa trẻ 4 tuổi, nói năng khá mạch lạc. 【Con chơi với các bạn rất vui, hôm nay bạn Tráng Tráng không giành đồ chơi với con. Cô Ôn rất thích con, còn bảo con gọi cô là mẹ, cô còn khóc nữa.】

 

【Thế con thích mẹ hay thích cô Ôn hơn?】

 

【Con thích mẹ... Mẹ ơi, con có thể có hai người mẹ không?】

 

【Không được đâu con, bố mẹ chỉ có một thôi. Nào, cho mẹ thơm cái nào~】

 

Con lập tức che miệng lại. 【Cô Ôn bảo không cho mẹ thơm, mẹ có vi khuẩn.】

 

Tôi tưởng cô giáo dạy trẻ không được để người khác hôn tùy tiện. Nhưng câu tiếp theo khiến tôi suy sụp:

【Cô Ôn nói, môi của cô ấy sạch, chỉ cô ấy mới được thơm con.】

 

Mặt tôi tối sầm.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận