CÓ DIÊM VƯƠNG CHỐNG LƯNG, TÔI DÙNG GIÁNG LONG THẬP BÁT CHƯỞNG VẢ MẶT KẺ BẮT NẠT

4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

nhếch môi lạnh:

 

“Anh cũng xứng ăn tát.”

 

“Bốp!”

 

Tiếng vang còn rền hơn cả lúc tát Lệ Đình.

 

Cố Hạ Vân xoay ba vòng rưỡi, bay thẳng năm mét, bẹp đất, mắt trợn trắng, bò cũng dậy nổi.

 

Diêm Vương ở bên cạnh hò hét như điên:

 

“Yahhh! Đã quá! Lũ rác rưởi tát mười tám cũng đủ!”

 

Chưa kịp dứt tiếng, một cái bóng béo ú lạch bạch chạy tới — thầy chủ nhiệm.

 

Hắn lù lù tới, chỉ thẳng mặt , giọng gào đanh:

 

“Cố Dư, mày giở trò gì! Thay mặt nhà trường, tao tuyên bố: mày đuổi học ngay lập tức!”

 

Rồi khạc nhổ, phun lời dơ bẩn:

 

“Loại con hoang do kẻ thứ ba đẻ , cái đồ cho thiên hạ cưỡi qua cưỡi , phì!”

 

Hắn còn định khạc thẳng mặt .

 

chẳng cho kịp. Một tay bóp chặt môi “xúc xích” trơn nhẫy, ép nuốt ngược đờm bụng. Rồi “bốp!” một cái tát trời giáng.

 

Tiếc là thể nặng nề quá nên bay, nhưng m.á.u lập tức phun , hai cái răng rơi lộc cộc xuống đất.

 

Không gian c.h.ế.t lặng.

 

Trước sức mạnh tuyệt đối, dáng vẻ oai phong của đều trở thành trò .

 

sang cô bạn cùng lớp:

 

“Giúp tớ báo cảnh sát.”

 

run rẩy lấy điện thoại, đưa cho , ấp úng:

 

“Cậu… định tự thú ?”

 

lắc đầu, bấm :

 

“Chào chị. tố cáo ở Trường Trung học Tinh Anh giáo viên quấy rối nữ sinh. Toàn bộ bằng chứng đều trong điện thoại của .”

 

Tên chủ nhiệm thì vùng vẫy, định bò dậy.

 

giẫm lên lưng , túm tóc nhấc đầu, tặng thêm một cái tát.

 

Lần bất tỉnh ngay tại chỗ. Không ai ngờ to gan đến — lưu giữ cả video xa trong chính điện thoại .

 

đưa điện thoại của và của bạn gái cùng lớp cho cô :

 

“Cảnh sát tới thì để họ kiểm tra.”

 

Bỏ mặc cả sân náo loạn, lưng .

 

Diêm Vương nghiến răng nghiến lợi:

 

“Đáng lẽ tống loại cặn bã tù từ lâu! Loại b.ắ.n mười ngàn cũng xứng!”

 

Ông , lẩm bẩm:

 

“Không ngờ cô cứng rắn như thế…”

 

đáp nhạt:

 

“Có chống lưng mà dám ngẩng đầu, thì đúng là đáng kiếp chịu khổ.”

 

Diêm Vương nghẹn ngào, giọng run run:

 

“Cố Dư… chống lưng cho cô cả đời!”

 

chỉ khẽ gật đầu. Ba ngày nữa thôi, lời ông thành thật.

 

Đẩy cửa lớp, mùi khai nồng nặc bất ngờ dội xuống từ trần.

 

Diêm Vương hét toáng:

 

“Cẩn thận! Chúng mai phục!”

 

phản ứng ngay, quét chưởng hất ngược cả xô nước vàng khè trong lớp.

 

Một mùi nước tiểu xộc lên nồng nặc.

 

Nguyên cả xô đổ ập xuống đầu mấy thằng to con chuyên gây sự, đang hả hê chờ xem tạt.

 

“Đ**! Cố Dư, mày c.h.ế.t hả!”

 

Toàn ướt sũng nước tiểu, mắt chúng đỏ ngầu, giơ nắm đ.ấ.m lao tới.

 

“Mày dám né ! Tao cho mày uống hết chỗ !”

 

Một thằng chộp xô còn dính nước, định dốc thẳng miệng .

 

thoáng chần chừ — mặt mũi, tóc tai chúng nồng nặc mùi khai đến phát buồn nôn, thật sự thấy bẩn tay.

 

Diêm Vương quát lớn:

 

“Đừng bẩn tay! Để truyền cho cô Phật Sơn Vô Ảnh Cước!”

 

Ngay lập tức, sức mạnh dồn xuống đôi chân .

 

xoay tung cú đá, mũi giày quét thẳng cằm thằng đang lao đến.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/co-diem-vuong-chong-lung-toi-dung-giang-long-thap-bat-chuong-va-mat-ke-bat-nat/4.html.]

“Rắc!”

 

Cổ nó lệch hẳn, cả ngửa . Nửa xô nước tiểu đổ ngược chính miệng nó.

 

thản nhiên chỗ . Đồng phục thằng xé nát từ lúc nào.

 

đầu, chìa tay:

 

“Đền tiền.”

 

Thằng đó lắp bắp:

 

“Tao… tao việc gì …”

 

“Bốp!”

 

Một cái tát gọn gàng, ngất ngay.

 

rút năm mươi tệ trong hộp bút của . Một bộ đồng phục một trăm, mặc khấu hao, coi như tính nửa giá — còn nhân đạo lắm .

 

Ngồi xuống, mở sách. Từ bốn giờ sáng đến tận mười một giờ, cuối cùng cũng thể yên một lúc.

 

Diêm Vương còn mắng, nhưng thấy chăm chú học thì im lặng, nỡ phá vỡ yên bình hiếm hoi.

 

Ngày hôm đó, bình lặng đến lạ. Không ai dám bén mảng.

 

Nhờ năm mươi tệ , trưa hiếm hoi một bát mì nóng hổi.

 

“Hôm nay xa xỉ thật.”

 

thở dài, húp cạn từng giọt. Trước chỉ dám ngửi, giờ cuối cùng cũng ăn.

 

Diêm Vương nuốt nước bọt, nghiêm giọng:

 

“Yên tâm, ngày nào cô cũng ăn no!”

 

chỉ gật khẽ.

 

Bữa tối bỏ, để dành tiền mua kim chỉ vá áo.

 

bước cổng, chiếc Maybach buổi sáng vẫn còn đó.

 

Cố Dao mặt còn sưng đỏ, lăn lộn xe, gào thét:

 

“Tại ! Sao để nó sống! Nó đáng chết, là nó phá nát cuộc đời tao!”

 

Cố Hạ Vân cạnh, chán chường:

 

“Dao Dao, em hiểu… Cố Dư cũng là nhà họ Cố. Hơn nữa, em vốn dĩ… chẳng con ruột.”

 

Cố Dao c.h.ế.t lặng. Câu sợ nhất đời, thốt từ chính miệng Ba từng yêu thương cô nhất.

 

Thấy tới, cô hóa điên, lao bóp cổ :

 

“Con tiện nhân! Sao mày c.h.ế.t ! Sao mày tồn tại để phá hủy cuộc đời tao?!”

 

nhếch môi, tay sẵn sàng cho một cái tát.

 

bất ngờ, tay là Cố Hạ Vân.

 

“Bốp!”

 

Một cái tát nảy lửa.

 

Hắn nghiến răng:

 

“Em dám thế với huyết mạch nhà họ Cố? Chính em mới cha thật của là hạng cặn bã nào!”

 

Cố Dao choáng váng, gào :

 

“Anh… bênh nó ?!”

 

Chưa kịp xong, Cố Hạ Vân kéo lên xe. Maybach lao vun vút.

 

Trên đường, ngừng tìm cớ:

 

“Cố Dư, Dao Dao bắt nạt em ? Anh cũng thiên vị nó, chỉ là thói quen thôi… Em cũng nên tự nghĩ, tại ai cũng thích Dao Dao chứ em. Chẳng lẽ em ?”

 

đầu, mặt lạnh tanh:

 

“Ồn quá.”

 

“Bốp!”

 

Đầu đập sang cửa kính, ngất ngay.

 

Vừa về đến nhà, thấy Cố Dao trong lòng rấm rứt. Cha Cố và các sofa, mặt mày lạnh lẽo.

 

Anh cả quát:

 

“Hạ Vân! Dao Dao tiện nhân hại thê thảm, mày lo đưa em về mà còn dẫn nó về nhà? Não mày úng nước ?”

 

Anh hai lật con d.a.o bướm, giọng băng lạnh:

 

“Con tạp chủng, mày dám động nên động, thì trả giá.”

 

Cha Cố nghiêm giọng:

 

“Độc ác như , dám hại Dao Dao, còn mê hoặc cả em trai. Nhà họ Cố đứa con như mày!”

 

Mẹ Cố ôm Cố Dao, lóc:

 

“Con gái tao chỉ Dao Dao, ai thế !”

 

Cố Hạ Vân lắp bắp, cảm thấy gì đó sai, nhưng dám hé răng.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận