CÓ DIÊM VƯƠNG CHỐNG LƯNG, TÔI DÙNG GIÁNG LONG THẬP BÁT CHƯỞNG VẢ MẶT KẺ BẮT NẠT

3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong ngăn bàn giấy rác, còn xác chuột thối rữa.

 

vẫn bình tĩnh dọn sạch.

 

Diêm Vương nghiến răng:

 

“Cái tính thêm một nữa.”

 

Bạn phía nhạo, lấy bút vẽ bậy lên lưng áo . Bạn phía chỉ tay chửi:

 

“Mày chỉ là đồ con hoang mà còn vênh váo. So với nữ thần Dao Dao chắc?”

 

Diêm Vương giận đến run, gằn từng chữ:

 

“Cái tính ba.”

 

ngạc nhiên:

 

“Không hai thôi ?”

 

Ông , giọng chắc nịch:

 

“Cô con hoang. Dao Dao mới là đồ giả mạo. Tin đồn , cha cô im lặng, lên tiếng giải thích, đó cũng là một vết thương.”

 

bật , nụ sáng hơn bao lâu nay.

 

Hóa , thật sự quan tâm sẽ thấy cả những uất ức nhỏ bé nhất.

 

Không ngờ, đầu tiên nhận nỗi khổ của là một Diêm Vương.

 

Ông chẳng kịp chú ý , vẫn cảnh giác quanh, chỉ chực ghi thêm mỗi khi gặp chuyện.

 

ông lẩm bẩm:

 

“Nhanh thôi, chỉ còn hai nữa.”

 

Ngoài cửa bỗng xuất hiện một bóng — Cố Hạ Vân.

 

Diêm Vương lập tức giơ tay múa chân, gào to:

 

“Ối dào, đây thử coi! Ta quét cho một phát, thêm cú chưởng nổ tai bây giờ!”

 

bật khi dáng điệu hùng hổ lố bịch đó.

 

Cố Hạ Vân lao tới, lôi tay , kéo sân thể dục.

 

Hắn gằn giọng:

 

“Hôm nay Dao Dao chạy tám trăm mét! Mày tự giác hiến m.á.u cho nó ? Lỡ nó hạ đường huyết thì mày chịu nổi ?!”

 

Diêm Vương nghiến răng, thì thào bên tai :

 

“Không . Cho m.á.u , cái tính hai. Rồi đó cho mày sức mạnh, tát thẳng mặt bọn khốn đó!”

 

Lòng khẽ ấm . Nghe giọng đầy căm phẫn xen lẫn xót xa , trong n.g.ự.c như một mầm cây nhỏ trỗi dậy.

 

gần như chống cự, đưa tay .

 

Bác sĩ chuẩn dụng cụ lấy máu, thì một giọng lạnh như băng vang lên:

 

“Nhiều nhất rút bao nhiêu?”

 

Bác sĩ giật :

 

“Báo cáo Lệ thiếu, tối đa 800ml.”

 

Diêm Vương lập tức linh cảm .

 

Lệ Đình — vị hôn phu danh nghĩa của , thực chất là của Cố Dao — ánh mắt lạnh tanh, giọng như lưỡi dao:

 

“Lấy 1000ml. Dao Dao sự bảo đảm tuyệt đối.”

 

Hắn trừng , nghiến răng:

 

“Đây là món nợ nó nợ Dao Dao.”

 

Bác sĩ còn đang chần chừ, Diêm Vương gào đến khản giọng:

 

“Tính hai, tính ba, tính một trăm cũng ! Đủ !!!”

 

“Lấy m.á.u cái con khỉ! Cố Dư! Giáng Long Thập Bát Chưởng! Đập c.h.ế.t lũ khốn !!!!”

 

Bị khí thế của ông cuốn theo, trong lòng cũng dâng trào một luồng nhiệt từng .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/co-diem-vuong-chong-lung-toi-dung-giang-long-thap-bat-chuong-va-mat-ke-bat-nat/3.html.]

Trong nháy mắt, linh thể trong suốt của Diêm Vương nhập thẳng cơ thể .

 

cảm nhận rõ rệt — như lấp đầy, một nguồn sức mạnh nguyên thủy bùng nổ, lan từng mạch máu, tụ nơi đôi bàn tay.

 

Bác sĩ cau mày, còn khuyên:

 

“Lệ thiếu, 1000ml quá nguy hiểm, thể mất mạng.”

 

Lệ Đình khinh miệt:

 

“Bảo rút thì rút! Mạng nó rẻ mạt, c.h.ế.t cũng chẳng đáng tiếc!”

 

“Bốp!”

 

giáng thẳng một cái tát như trời giáng mặt .

 

Sức mạnh quá lớn khiến hình gần mét tám văng xoay hai vòng, ngã phịch xuống đất, nửa bên má sưng vù.

 

Không khí c.h.ế.t lặng trong chốc lát.

 

Tiếng hét the thé xé tai vang lên.

 

Cố Dao lao đến, móng vuốt giơ :

 

“Á——!! Chị dám Lệ Đình thương!!”

 

Chưa kịp chạm tới, hai cổ tay cô siết chặt.

 

Giọng lạnh lùng, từng chữ như lưỡi dao:

 

“Cái gì mà ‘Lệ Đình của em’? Cố Dao, em giả vờ thiên kim hơn mười năm , diễn thấy mệt ?”

 

nghiến răng:

 

“Người đáng đánh nhất chính là em!”

 

Trong ánh mắt hoảng loạn đến tột cùng của Cố Dao, tay vung lên — những cái tát liên nổ vang trái, .

 

Cố Dao còn kịp hồn thì tát văng mười mét. Khác với Lệ Đình, cô còn trụ , loạng choạng bò dậy, lập tức núp lưng Cố Hạ Vân, thảm thiết tố cáo:

 

“Hu hu hu, Ba! Con tiện nhân đánh em!”

 

Cố Dao ôm mặt, đôi mắt long lanh vẻ đáng thương, chắc tưởng trông đáng yêu lắm.

 

 

trong mắt Cố Hạ Vân, mặt chỉ là một cái đầu heo sưng đỏ, còn cố tình ném ánh mắt “mị” về phía .

 

Lần đầu tiên trong đời, thoáng nghĩ: lẽ đứa em gái cũng chẳng . Và suy nghĩ , mỗi giây một lớn dần.

 

Xung quanh, tiếng xì xào bắt đầu vang lên.

 

“Hóa Cố Dao chỉ là giả thiên kim, thế mà còn bày đặt công chúa, kiêu căng như tiểu thư nhà Thanh.”

 

“Nhìn kỹ , nhà họ Cố ai cũng sáng sủa, chỉ Cố Dao là… chướng mắt.”

 

“Cái tát của Cố Dư ngầu thật, còn sướng hơn cả tiếng nhạc. là trời phạt giả vờ lâu năm!”

 

Nghe khác khen , Cố Dao như phát điên. Cái đầu heo đỏ bừng gào ầm lên:

 

“Lũ tiện dân! Xinh thì , học giỏi thì , đến l.i.ế.m giày tao còn đủ tư cách! Đời giãy c.h.ế.t mười cũng mua nổi cái đồng hồ tao đeo! Một lũ nghèo hèn, gặp tao là phúc phận !”

 

Không gian lập tức lặng như tờ.

 

Cố Dao hả hê kịp dứt, đầu thấy tất cả ánh mắt đều trừng trừng . Đặc biệt là của Cố Hạ Vân và Lệ Đình.

 

Cố Hạ Vân ngập ngừng:

 

“Dao Dao… em … ác độc đến mức ?”

 

Hắn tin nổi, cô em gái dịu dàng “hiền thục” bấy lâu của , để lộ bộ mặt như . Chẳng lẽ, những gì Cố Dư từ tới nay… đều là thật?

 

Nửa mặt Lệ Đình sưng như đầu heo. Trong giây phút đó, hình tượng “thiên kim tội nghiệp” của Cố Dao trong mắt sụp đổ .

 

như Cố Dư : cô chỉ là kẻ giả mạo, chiếm chỗ nhiều năm. Vị hôn thê thực sự là Cố Dư.

 

Thấy trai và vị hôn phu cùng lúc thất vọng , Cố Dao mới nhận : lớp vỏ “đáng thương” mà cô khổ công dựng bao năm, nay tan tành.

 

“Không như , A Đình, Ba… nãy em con tiện nhân kích động. Nó đánh em, là cố ý coi thường cả nhà họ Cố chúng !”

 

trong mắt Cố Hạ Vân, sự thiên vị biến mất. Hắn chỉ khẽ lắc đầu, đầy thất vọng.

 

Hắn sang , hiếm hoi hạ giọng:

 

“Cố Dư, dù Dao Dao sai, em cũng nên tay nặng đến , quá là vô phép.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận