Người xung quanh há hốc mồm.
Giám đốc PR nhìn tôi như thần tượng.
“Là cô sao? Lâm Diệu?”
Mặt cô ta tái mét.
Tôi mỉm cười, bước đến cạnh giám đốc PR:
“Trẻ con là vô tội. Tôi sẵn sàng đi đầu quyên góp.”
Tôi vo viên tờ 10 tệ, ném xuống chân Lâm Diệu.
Quay sang lễ phép nói:
“Giám đốc Triệu, mong công ty anh cũng kêu gọi ủng hộ.”
Giám đốc Triệu nhìn tôi, bắt đầu gọi truyền thông xử lý.
Bà mẹ chồng tức điên, chắn đường tôi hét lớn:
“Mày không đẻ được mà còn dám ôm nhà và tiền của con tao!”
“Ly hôn! Trả hết tài sản lại đây!”
Tôi xoa tai, mỉm cười:
“Vâng ạ, mẹ cứ kiện ra tòa. Bao nhiêu tiền tòa phán, con trả đủ!”
“Vậy thì trước tiên đưa 800 nghìn công ty đưa đi!”
Tôi rưng rưng nhìn bà ta:
“Từ lúc Dương Vũ liệt giường, con chăm ngày đêm. Mẹ chỉ đến một lần, cũng là để đòi tiền. Con không tiếc tiền đâu, chỉ là anh ấy cần rất nhiều để phục hồi. Con thật sự không xoay nổi.”
Bà ta nghe vậy thì nổi đóa, nhào vào giật tóc tôi.
Tôi vừa chạy vừa la: “Cứu mạng! Giết người rồi!”
Người xung quanh báo cảnh sát. Bà ta thấy công an liền ngã vật xuống đất, ôm n.g.ự.c đau đớn.
Tôi vội nín cười, tỏ vẻ tội nghiệp, kể lại mình bị đánh và... nói sẽ không truy cứu.
Giám đốc PR và người xem đều bênh vực tôi.
Tất cả... đều được quay lại bởi điện thoại của dân mạng.
Dư luận nhất thời đẩy Lâm Diệu lên đầu sóng ngọn gió, cư dân mạng mắng cô không tiếc lời.
Nhưng tim cô ta đúng là mạnh thật.
Cô ta chủ động liên hệ truyền thông để phỏng vấn, trong buổi phỏng vấn thì tỏ ra đáng thương để cầu xin sự cảm thông, mong mọi người cho cô ta một cơ hội. Nào là đứa trẻ vô tội, mong mọi người quyên góp giúp đỡ.
Thậm chí còn đưa ra di chúc của Cao Dương Vũ lúc sinh thời, cố gắng chứng minh đó chỉ là ý kiến đơn phương của anh ta, còn cô ta thì thuần khiết như một đóa hoa trắng ngây thơ.
Cô ta còn thuê các tài khoản truyền thông để kể khổ, dẫn dắt dư luận về phía mình.
Tôi đoán chắc sẽ có người tin, nhưng không ngờ lại nhiều đến thế. Chỉ trong thời gian ngắn, tiền quyên góp đã lên đến năm trăm ngàn.
Tôi nhìn tin tức mà cạn lời, chỉ còn cách bóc trần việc cô ta đang sống trong biệt thự, có bảo mẫu, túi xách hàng hiệu đầy nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chong-lap-di-chuc-cho-nhan-tinh-toi-de-anh-ta-nhin-toi-song-tot/5.html.]
Hình tượng mẹ đơn thân nghèo khổ bị lừa dối của cô ta lập tức sụp đổ, nền tảng quyên góp nghi ngờ cô ta lừa đảo, hoàn tiền quyên góp cho người dùng.
Tôi nhân cơ hội thuê một luật sư ly hôn nổi tiếng, kiện Lâm Diệu ra tòa, đòi lại biệt thự và tiền mà Cao Dương Vũ mua cho cô ta khi còn là chồng tôi.
Dù sao thì hiện giờ tôi là người giám hộ hợp pháp của anh ta, toàn bộ sao kê điện thoại anh ta cũng đang nằm trong tay tôi.
Lâm Diệu nhận được giấy triệu tập của tòa thì biết tôi kiện cô ta, lập tức phản kiện, yêu cầu Cao Dương Vũ phải chu cấp nuôi con.
Phiên tòa đòi lại tài sản chung khi kết hôn được mở trước. Nguyên đơn là tôi và luật sư.
Phía bị đơn đông nghịt, mẹ chồng và em chồng cũng ngồi cạnh Lâm Diệu.
Xem ra họ đã bị cô ta mua chuộc cả rồi.
Lâm Diệu nhìn tôi, ánh mắt như nói: “Tôi nắm chắc phần thắng rồi.”
“Thưa quý tòa, đúng là tôi quen Cao Dương Vũ khi anh ta nói mình độc thân. Đây là người thân anh ấy và đồng nghiệp tôi, họ đều có thể làm chứng.”
Mẹ chồng tôi gật đầu: “Đúng thế, con trai tôi lừa cô ấy, là nó không đúng. Căn nhà này, nhà tôi không cần.”
Em chồng tôi cũng nói theo: “Anh tôi đúng là lừa người ta, cô ấy chỉ là một cô gái ngây thơ mới ra đời thôi. Tất cả là lỗi của anh ấy.”
Thật thú vị. Nhà này đúng là dở hơi, tự đi đổ bẩn cho người nhà mình cũng được à?
Luật sư bên tôi lên tiếng:
“Dù có quen nhau với thân phận độc thân, thì tài sản chung trong hôn nhân vẫn có quyền được thu hồi.”
Lâm Diệu bỗng bật khóc: “Thật ra... là anh ta cưỡng ép tôi, nên tôi mới đồng ý ở bên anh ta. Căn nhà đó là bồi thường.”
Luật sư hỏi: “Cô có bằng chứng không?”
Lâm Diệu bắt đầu đảo tròng mắt. Tôi cười, đưa video trong điện thoại của Cao Dương Vũ cho thẩm phán.
“Cô ta không có chứng cứ, nhưng tôi có.”
Trong video, Lâm Diệu nũng nịu nói làm tiểu tam rất tủi thân, muốn một căn nhà.
Cao Dương Vũ bảo: “Sinh con trai rồi thì anh sẽ mua cho em.”
Lâm Diệu cứ tưởng Cao Dương Vũ yêu cô ta, nên ngạo mạn, quên mất anh ta là cáo già.
Anh ta đã âm thầm ghi lại mọi thứ.
Lâm Diệu không ngờ tôi lại có đoạn video ấy, sắc mặt tái mét.
Nhà thì xong rồi, giờ đến tiền.
Tôi yêu cầu đòi lại khoản chuyển khoản 4,78 triệu trong thời kỳ hôn nhân.
Lâm Diệu cười nhạt: “Tôi chưa từng nhận tiền từ Cao Dương Vũ.”
“Đúng, cô không nhận trực tiếp. Nhưng đều thông qua trợ lý của anh ấy.”
Cô ta không ngờ cả chuyện này tôi cũng tra ra được, mắt mở to đầy kinh ngạc.
Trợ lý đang đợi ở hàng ghế nhân chứng, nghe tôi gọi liền đứng lên làm chứng:
“Tiền của Cao Tổng chuyển cho cô ấy đều do tôi làm trung gian, tôi có đầy đủ ghi chép.”
…