Cô ta trợn mắt mắng:
“Mày là cái thá gì? Đây là nhà lão Cao mua cho tao. Liên quan gì đến mày!”
“Đồ lưu manh thất học, cút ngay! Ghê tởm mắt tao!”
Em chồng nghe xong nổi điên, túm tóc Lâm Diệu tát hai bạt tai.
“Con đĩ này còn dám mắng tao? Mày tưởng mày là ai? Chị dâu tao còn đang ngồi đàng hoàng ở nhà đấy!”
Lâm Diệu tức điên, cắn mạnh vào vai em chồng.
“Mày có nhà cũng chẳng có tiền! Anh mày đã lập di chúc rồi. Chờ ảnh chết, toàn bộ tài sản là của con tao!”
Em chồng khựng lại: “Di chúc? Con? Ý gì?”
“Ý là anh mày không để lại xu nào cho mày hết. Anh ấy đã viết di chúc, để lại toàn bộ tài sản cho con tao.”
“Vợ chính không đẻ được, tao giúp nhà mày có người nối dõi, mày còn nên cảm ơn tao!”
Em chồng vốn quen ngang ngược, lần đầu bị nghẹn họng.
Anh ta xông lên, túm tóc Lâm Diệu kéo ra giữa đường lớn.
“Con đĩ làm tiểu tam còn dám ngẩng mặt lên trời? Mọi người mau chụp đi! Nhìn cái mặt đĩ kìa!”
Người xung quanh hóng chuyện, cầm điện thoại quay lia lịa.
Lâm Diệu ôm mặt bỏ chạy.
Em chồng túm lại, xé rách váy trắng của cô ta.
Lộ cả nửa mông.
“Mày chạy gì? Sợ người ta biết mày là tiểu tam hả, Lâm Diệu?”
Cái tên bị lộ rồi, Lâm Diệu chẳng kịp suy nghĩ nữa.
Cô ta lao lên cắn c.h.ặ.t t.a.y em chồng.
Anh ta hét lên, đẩy cô ta ngã xuống đất, vung tay tát lia lịa.
Cảnh tượng hỗn loạn, người xem vừa quay vừa xì xào:
“Tôi thấy bả mỗi ngày ôm con một mình, còn thấy tội, ai ngờ là tiểu tam.”
“Nhìn cũng có vẻ đoan trang, ai ngờ là loại này.”
Tôi xem video bạn thân gửi qua điện thoại, cười ngả nghiêng trên ghế sofa.
Lâm Diệu mãi không quay lại, bảo mẫu trông con sợ xảy ra chuyện, dẫn đứa bé ra ngoài tìm.
Đứa trẻ quá giống Cao Dương Vũ, em chồng nhận ra ngay.
Anh ta giật lấy đứa bé giơ cao:
“Mày nói anh tao để lại tài sản cho con mày? Vậy nếu nó c.h.ế.t thì sao?”
Lâm Diệu hoảng loạn, nhào tới cầu xin:
“Xin anh, xin anh tha cho con tôi!”
Em chồng cười lạnh, giơ đứa trẻ cao hơn, tiếng khóc vang khắp nơi.
Mẹ chồng đang xem náo nhiệt cũng cuống lên kéo tay áo em chồng:
“Thả nó xuống, dù sao cũng là con anh mày!”
“Người ta đang nhìn, nhanh đi!”
Em chồng hất bà ta ra, chỉ vào Lâm Diệu:
“Ba ngày! Không dọn đi tao g.i.ế.c con mày! Con mày c.h.ế.t rồi, mày lấy gì thừa kế di sản của anh tao?”
Nói rồi giơ tay như định ném đứa bé, Lâm Diệu sững lại.
Ngay khoảnh khắc đứa trẻ rơi xuống, cô ta... không đỡ kịp.
Đứa trẻ lăn xuống đất, khóc thảm thiết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chong-lap-di-chuc-cho-nhan-tinh-toi-de-anh-ta-nhin-toi-song-tot/4.html.]
Em chồng vội xua tay:
“Mày không đỡ được, không liên quan đến tao!”
Rồi anh ta chạy vào đám đông, biến mất.
Tôi tắt video, nằm trên ghế sofa, xoa mắt cười khẽ:
“Chó cắn chó, đúng là vở kịch hay.”
—-------
Nghe nói con của Lâm Diệu bị chấn thương sọ não, cần phẫu thuật.
Bà mẹ chồng lúc này không rảnh gây chuyện với tôi nữa, lo sốt vó vì cháu nội.
Tôi tranh thủ lập công ty thương mại quốc tế, thuê kế toán chuyên nghiệp.
Lúc tôi tưởng mọi chuyện suôn sẻ, thì nhận được điện thoại từ công ty Cao Dương Vũ.
Kêu tôi đến trả lại khoản viện trợ nhân đạo 800 nghìn.
Tôi chẳng hiểu gì, vội đến công ty.
Thì thấy mẹ chồng cùng Lâm Diệu và đứa con căng băng rôn trước cổng công ty, la hét đòi bồi thường.
Bảo vệ không dám động vào đám phụ nữ già trẻ này, chỉ có thể cố gắng ngăn cản.
Cao Dương Vũ là quản lý cấp cao của công ty lớn, chuyện này bị làm to, chuyện anh ta ngoại tình có con lập tức bị phơi bày.
Tôi vừa đến thì thấy Lâm Diệu khóc như mưa:
“Chồng tôi làm việc mười mấy năm vì công ty, giờ con bệnh nặng cần tiền. Các người vô tình đến vậy sao?”
Mẹ chồng phụ họa:
“Con tôi vì làm cho công ty mà kiệt sức, giờ nằm liệt giường! Phải bồi thường!”
Giám đốc PR đứng bên an ủi, rót nước, mời họ vào công ty.
Nhưng họ không chịu, cứ đứng ngoài khóc kể khổ với người qua đường.
Cố tình lấy lý do “yếu thế”, gây áp lực dư luận cho công ty sợ ảnh hưởng đến giá cổ phiếu.
Tôi cầm loa lớn, hét vào mặt Lâm Diệu:
“Ai là con điên đang chửi loạn trước cổng vậy?”
“Tôi mới là vợ hợp pháp của Cao Dương Vũ. Xin hỏi cô là ai?”
Lâm Diệu nhìn tôi, ánh mắt đầy hận thù.
Tôi tát bốp bốp hai cái, cô ta không kịp né.
“Vì con mà đi xin tiền không nhục, nhưng đừng lấy tên tôi ra làm cớ. Công ty đã rất tử tế rồi, chồng cô ngoại tình gặp nạn, họ vẫn đưa viện trợ nhân đạo.”
Lâm Diệu giận dữ hét lên:
“Gì? Tiền cho cô à? Trả đây! Đây là con của lão Cao! Tôi cần tiền mổ!”
Tôi nhíu mày, nói vào loa:
“Con của Cao Dương Vũ? Cô là tiểu tam? Có cả con rồi?”
Lâm Diệu nghiến răng:
“Tôi và anh ấy là tình yêu đích thực. Tôi tưởng anh ấy đã ly hôn!”
Tôi bật ghi âm qua loa:
“Tôi khuyên cô nên thức thời, trên giường anh ấy yêu tôi, còn cô thì anh ấy chán.”
“Ly hôn nhanh đi! Tôi thích làm tiểu tam đấy! Có bản lĩnh thì đánh tôi đi!”
“Tôi và chồng cô đang quấn nhau đây! Có cần quay clip gửi cho cô không?”