ẢNH ĐẾ LÀ CHỒNG TÔI!!!

C7.

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee hoặc Tiktok để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://t.co/V4hjrWlNuY

Việc mở khoá chương chỉ thực hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

18,

 

Đêm hôm đó, tôi bật phim hành động với âm lượng lớn.

 

Trần Minh vừa đi làm về, nhìn tôi một cái, sau đó ngồi xuống cạnh tôi, gác chân lên bàn, thoải mái xem cùng.

 

Tôi: "???"

hông reup truyện nhé, nếu cậu rảnh thì ghé page tớ tặng tớ một lượt theo dõi nhe, cảm ơn cậu đã đọc truyện >

 

Không, sao anh không bực mình mà còn tận hưởng thế này?!?

 

19,

 

Hôm sau, tôi đặt hàng cả đống quần áo, giày dép, mỹ phẩm xa xỉ.

 

Trần Minh nhìn hoá đơn, chậm rãi gật gù.

 

"Em thích cái này à?"

 

Tôi cố tình đáp:

 

"Ừ, nhưng chắc tôi lỡ tay mua hơi nhiều."

 

Anh cười nhẹ.

 

"Không sao. Nếu em thích, lần sau cứ nói anh, anh mua cho."

 

Tôi: "..."

 

TÔI BỊ PHẢN DAME RỒI???

 

20,

 

Sau ba ngày liên tục phá rối nhưng không hề có chút hiệu quả, tôi chính thức suy sụp.

 

Anh ta không hề thấy tôi phiền.

 

Không hề thấy tôi đáng ghét.

 

Thậm chí còn… chiều tôi nhiều hơn?!?

 

Tôi quấn chăn, trốn trong góc sô pha, đau khổ suy nghĩ.

 

Tại sao kế hoạch của tôi lại thất bại thảm hại như vậy?

 

Đúng lúc này, một bàn tay to lớn vén chăn lên.

 

Tôi giật mình, ngước mắt lên, liền thấy Trần Minh ngồi xuống bên cạnh, mắt đầy ý cười.

 

"Em thua rồi à?"

 

Tôi: "..."

 

Không!

 

Tôi không thua!

 

Tôi chỉ… chưa tìm ra chiến thuật đúng thôi!!!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/anh-de-la-chong-toi/c7.html.]

 

Nhưng Trần Minh không cho tôi cơ hội phản kháng.

 

Anh cúi xuống, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt tóc tôi, giọng nói trầm thấp đầy cưng chiều:

 

"Em có muốn thử một cách khác không?"

 

Tôi siết chặt chăn, cảnh giác nhìn anh.

 

"Cách gì?"

 

Anh nheo mắt, ánh mắt như có như không mang theo chút nguy hiểm.

 

"Cách mà em… sẽ không còn muốn ly hôn nữa."

 

TÔI: "???"

 

Không đúng!

 

Không phải thế này!

 

Mình mới là người bày trò mà???

 

21,

 

Tôi nhìn Trần Minh chằm chằm, trong lòng dâng lên một cảm giác cực kỳ nguy hiểm.

 

Tôi siết chặt chăn, lùi lại một chút.

 

"Anh… lại muốn giở trò gì?"

 

Trần Minh cười nhẹ, ánh mắt sâu thẳm.

 

"Không có gì."

 

Anh nghiêng đầu, giọng trầm thấp.

 

"Chỉ là… nếu em muốn làm anh hết yêu em, chi bằng thử xem em có thể yêu anh trước không?"

 

TÔI: "???"

 

Không đúng!

 

Kịch bản không phải thế này!

 

Tôi mới là người đang cố đuổi anh đi cơ mà???

 

Tôi lập tức gạt phắt:

 

"Không! Tôi tuyệt đối sẽ không yêu anh!"

 

Trần Minh nhướng mày, nụ cười càng sâu hơn.

 

"Vậy thì, em cứ thử xem."

 

Tôi: "..."

 

Cái cảm giác này… giống như tôi lại bước vào một cái bẫy khác nữa rồi?!

Bạn cần đăng nhập để bình luận