8,
Tôi ôm đầu, suy nghĩ nổ tung.
"Công khai? Không đời nào! Tôi còn muốn đi làm, còn muốn có sự nghiệp!"
Trần Minh nhìn tôi, đôi mắt đen thẳm mang theo ý cười nhàn nhạt.
"Ý em là, nếu công khai, em sẽ không có sự nghiệp?"
"Tất nhiên rồi! Anh nghĩ đi, ai muốn mời một nữ diễn viên vô danh chỉ vì cô ta là vợ Ảnh đế chứ?"
Anh trầm ngâm một lúc, sau đó nhún vai.
"Cũng đúng. Vậy em có cách nào tốt hơn không?"
Tôi siết chặt tay, kiên định nói:
"Phủ nhận. Không để ai biết."
Trần Minh im lặng nhìn tôi vài giây, rồi chậm rãi cong môi cười.
"Được thôi. Nhưng lần này, để anh giúp em."
Tôi: "..."
Sao tự nhiên tôi cảm thấy... có gì đó không ổn???
9,
Mặc dù tôi không tin tưởng Trần Minh cho lắm, nhưng trước tình hình hiện tại, tôi đành nhắm mắt giao cho anh xử lý.
Tối hôm đó, Weibo chính thức của Trần Minh đăng một bài viết.
[Về tin đồn gần đây – Tôi xin đính chính, tôi vẫn còn độc thân. Tôi không muốn những người không liên quan bị cuốn vào những hiểu lầm không đáng có. Mong mọi người đừng suy đoán thêm. Cảm ơn.]
Bên dưới bài đăng, fan dậy sóng.
[ Độc thân??? Vậy là chưa kết hôn? ]
[ Tôi đã nói rồi mà! Ảnh đế của chúng ta làm sao kết hôn lén lút như thế được!!! ]
[ Vậy nữ diễn viên hôm qua chỉ là trùng hợp thôi sao? ]
Tôi nhìn bài đăng, thở phào nhẹ nhõm.
May quá, cuối cùng cũng thoát nạn!
Nhưng chưa kịp vui mừng, điện thoại tôi lại reo lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/anh-de-la-chong-toi/c4.html.]
Là tin nhắn từ Trần Minh.
[Tối nay ăn tối với anh.]
Tôi nhìn dòng tin nhắn, bỗng có cảm giác... mình bị lừa.
10,
Tôi không hiểu tại sao mình lại đồng ý lời mời ăn tối của Trần Minh.
Có lẽ là do tôi vẫn còn nợ anh một lời cảm ơn.
Hoặc có lẽ là vì... cái cách anh nhìn tôi lúc gửi tin nhắn, tôi không có quyền từ chối.
Nhà hàng hôm nay anh chọn là một nơi cực kỳ sang trọng, nơi mà tôi bình thường chỉ có thể lướt ngang nhìn giá rồi quay đi trong im lặng.
Tôi ngồi xuống, cảm thấy không khí có chút kỳ lạ.
Trần Minh đặt thực đơn xuống, chống cằm nhìn tôi.
"Em có vẻ vui nhỉ?"
Tôi chớp mắt.
"Thì cũng nhẹ nhõm mà. Cuối cùng cũng dẹp yên tin đồn."
Anh hơi cong môi, giọng trầm thấp nhưng rõ ràng:
"Nhưng em đừng quên, chúng ta vẫn còn là vợ chồng hợp pháp."
Tôi giật mình, suýt đánh rơi dĩa.
Anh nhìn tôi, ánh mắt sâu thẳm.
"Em định phủ nhận cả đời sao?"
Tôi mím môi, không trả lời.
Bỗng nhiên, Trần Minh vươn tay, nhẹ nhàng gắp một miếng thức ăn đặt vào dĩa tôi.
Giọng anh rất bình thản:
"Chỉ cần anh muốn, em nghĩ em có thể thoát khỏi anh sao?"
Tôi: "..."
hông reup truyện nhé, nếu cậu rảnh thì ghé page tớ tặng tớ một lượt theo dõi nhe, cảm ơn cậu đã đọc truyện >
Trần Minh, rốt cuộc anh đang tính gì đây???