ẢNH ĐẾ LÀ CHỒNG TÔI!!!

C1.

1,

 

Tôi tên Hạ Du, hai mươi bốn tuổi, nghề nghiệp: diễn viên hạng vô danh.

 

Bốn năm trong giới giải trí, vai nữ chính chưa từng thấy qua, vai phụ thì chớp nhoáng đến nỗi khán giả còn chưa kịp nhớ mặt.

 

Chuyện duy nhất khiến tôi đặc biệt hơn những diễn viên quần chúng khác là... tôi đã kết hôn.

 

Đối tượng là ai ư?

 

Ảnh đế Trần Minh.

 

Phải, là Ảnh đế Trần Minh, ngôi sao hạng A, cực phẩm trong mắt hàng triệu fan nữ, gương mặt đại diện cho đủ mọi thương hiệu xa xỉ, bước chân đến đâu là chói sáng đến đó.

 

Nhưng có ai biết được, người đàn ông ấy, cứ về đến nhà lại thản nhiên mặc áo thun quần đùi, vừa gác chân lên ghế sô pha vừa xem chương trình giải trí rẻ tiền?

 

Đáng tiếc, hôn nhân của chúng tôi hoàn toàn không phải vì tình yêu.

 

Ba năm trước, vì một số lý do gia đình, tôi và anh ký vào tờ giấy kết hôn, chấp nhận cuộc hôn nhân không ai biết đến này.

 

Bề ngoài, anh vẫn là nam thần độc thân, còn tôi... vẫn lăn lộn với những vai diễn không ai nhớ.

 

Chúng tôi có một quy tắc quan trọng: không công khai, không để lộ quan hệ, không để ai nghi ngờ.

 

Tôi từng nghĩ quy tắc đó sẽ không bao giờ bị phá vỡ.

 

Cho đến hôm nay.

 

2,

 

Hôm nay là buổi họp báo ra mắt phim mới của Trần Minh.

 

Tôi cũng có tham gia bộ phim này, tất nhiên chỉ là một vai nhỏ xíu, nhỏ đến mức tên tôi còn chẳng được in trên poster chính.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/anh-de-la-chong-toi/c1.html.]

 

Tôi ngoan ngoãn ngồi ở hàng ghế cuối, nhìn thấy Trần Minh bước lên sân khấu giữa tiếng hò reo của fan.

 

Anh vẫn vậy, dáng vẻ tao nhã, khí chất lạnh lùng, ánh mắt thâm sâu khiến người ta không thể dời đi.

 

Phóng viên giơ micro, bắt đầu đặt câu hỏi.

 

"Trần Minh, gần đây có tin đồn anh đã kết hôn, anh có thể phản hồi gì không?"

 

Tôi ngồi dưới, lặng lẽ siết chặt ngón tay.

hông reup truyện nhé, nếu cậu rảnh thì ghé page tớ tặng tớ một lượt theo dõi nhe, cảm ơn cậu đã đọc truyện >

 

Tốt nhất là phủ nhận đi, nhanh chóng kết thúc chủ đề này đi.

 

Nhưng Trần Minh chỉ cười nhạt, thong thả đáp:

 

"Tôi không muốn giấu nữa."

 

Tôi: "???"

 

Giấu cái gì?

 

Đừng nói là giấu chuyện chúng ta--

 

"Thật ra, tôi đã có vợ."

 

ẦM!!!

 

Cả hội trường như nổ tung.

 

Fan ngồi dưới há hốc miệng, phóng viên hăng hái giơ máy ghi âm sát đến mức suýt chọc vào mặt anh.

 

Tôi ngồi dưới, mặt cứng đờ.

 

ANH PHẢN BỘI THỎA THUẬN RỒI!

Bạn cần đăng nhập để bình luận