ĂN CHÁO ĐÁ BÁT

CHƯƠNG 8- HẾT

12

Từ sau khi biết tôi hiện tại là Phó tổng giám đốc của tập đoàn LL, họ dường như đã thông qua đủ mọi cách để mời tôi đi ăn.

Chắc là muốn giảng hòa.

Nhưng tôi đã từng làm kẻ ngốc một lần, sẽ không làm lần thứ hai, không cho họ bất kỳ cơ hội nào.

Vì tôi đặc biệt theo dõi sát sao việc chỉnh sửa những vấn đề chất lượng đó, bên thiết kế gần đây đều bị Lục Tề tập trung đến công trường làm việc tại chỗ, sửa bản vẽ liên tục.

Đặc biệt là bản vẽ của hai tháng nay, gần như là vẽ lại mười mấy lần.

Tôi là người quen thuộc nhất với toàn bộ dự án này, đồng thời cũng là người rõ nhất bên thiết kế có thể xảy ra những vấn đề gì.

Mỗi lần họ nộp bản vẽ lên, tự cho rằng đã ổn rồi, tôi lại luôn có thể tìm ra vấn đề để bắt sửa lại.

Hơn nữa mỗi lần tôi đều yêu cầu người phụ trách dự án Lưu Nhiễm đích thân đến giải thích cho tôi.

Lưu Nhiễm mỗi ngày bị buộc phải ở trong ký túc xá của công trường, đi ra đi vào cũng không còn vẻ "sang chảnh" như trước, thức đêm quá nhiều khiến cô ta uể oải, tiều tụy thấy rõ.

Chắc cô ta cũng hối hận đến c.h.ế.t rồi, sớm biết thế thà ở công ty làm một "bình hoa di động" dựa vào quan hệ, cần gì phải thể hiện làm người phụ trách kỹ thuật, chịu khổ sở như người bình thường.

Không biết kỹ thuật có thể làm quản lý không? Có thể; nhưng làm quản lý kỹ thuật, mà không biết kỹ thuật thì thật nực cười.

Nhìn cô ta mỗi ngày khúm núm, lại không dám trước mặt tôi tỏ thái độ hay phàn nàn, trong lòng tôi cảm thấy rất hả hê.

"Tiểu Lưu à, phương án của cô sao thế này? Bản thứ hai mươi rồi đấy, trình độ của cô chỉ có vậy thôi sao? Không phải nói là du học về à? Nếu đội của cô không sửa được phương án ưng ý, tôi sẽ thay người đấy, bây giờ bên ngoài tìm việc khó khăn lắm."

Tôi lần thứ N soi mói bản vẽ của cô ta.

Vốn dĩ rất nhiều phương án thiết kế mang tính chủ quan rất mạnh, nếu thành tâm muốn soi mói, có thể soi cả đời.

Huống chi cô ta vốn không hiểu kỹ thuật quá sâu, tùy tiện hỏi vài câu là lộ tẩy.

Người bên dưới lại càng bất mãn, qua loa lấy lệ với cô ta, tùy tiện sửa lại rồi nộp lên cũng là chuyện bình thường, vấn đề của bản vẽ nhiều không đếm xuể.

Cô ta tức giận không dám nói, nghiến răng nói: "Giám đốc Kiều, chúng tôi sẽ đi sửa lại, nhất định sửa đến khi ngài hài lòng. Vậy khoản tiền của chúng tôi có thể suy xét không?..."

"Tiền nong? Tiến độ bị trì hoãn tôi còn chưa tính sổ với các cô, đợi các cô sửa xong phương án rồi nói sau."

Ngày hôm sau cô ta quả nhiên không đến báo cáo, nghe nói xin nghỉ bệnh dài hạn, tạm thời giao dự án này cho đồng nghiệp khác phụ trách.

Tiện thể còn đến tổng công ty tố cáo tôi, nói tôi vì mâu thuẫn cá nhân cố ý gây khó dễ.

13

Nhận được điện thoại báo tin của cậu tôi chỉ biết cười.

Nhân dịp kỷ niệm mười năm thành lập chi nhánh tập đoàn, tôi cho người gửi mấy thiệp mời cho bên thiết kế là đối tác.

Bạn cần đăng nhập để bình luận