Vài phút , Lý Thượng gõ cửa. Tô Loan và Lưu Mai mở cửa cho ông . Vừa bước , Lý Thượng liền thẳng vấn đề: ông cần sự giúp đỡ của hai họ — giúp ông thành triệt để nhiệm vụ hai.
Cách thành đơn giản — khi vượt ải ngày mai, trả hết bộ tiền còn nợ.
“ thể đảm bảo, chỉ cần chúng trả hết nợ, nhất định sẽ nhận phần thưởng cực lớn.”
Tuy trong nhiệm vụ hai chỉ rằng “trả càng nhiều, thưởng càng cao”, nhưng là chơi cũ, Lý Thượng rõ quy tắc của Vực Sâu:
Trả càng nhiều đúng là thưởng càng lớn, nhưng giữa “trả hết bộ” và “trả phần nào đó” là hai khái niệm khác .
Nếu trả hết bộ, thể nhận 100 điểm, còn chỉ thiếu 1 đồng, thì nhiều nhất cũng chỉ 60 điểm — cách quá lớn. Đây chính là lý do Lý Thượng nhất quyết thành nhiệm vụ .
“Nếu nhớ lầm, đến giờ chúng mới trả 35.000, còn thiếu 70.000. Ba chúng lấy gì mà kiếm 70.000 trong một đêm?”
Nghe Tô Loan hỏi , Lý Thượng vẫn còn cơ hội thương lượng, nên nhanh chóng trình bày kế hoạch của .
“ một đạo cụ, trong một thời gian nhất định thể khiến tiền kiếm nhân đôi.”
Tức là nếu kiếm 35.000, đến tay ông sẽ thành 70.000.
Dù , ba kiếm 35.000 trong một đêm vẫn khó, nhưng ít còn thể thực hiện . Một ông thì chắc chắn thể, trừ khi mạo hiểm cực lớn.
“ chuyện đó liên quan gì tới chúng ? Chẳng lẽ ông ba cái đạo cụ?” - Lưu Mai nhíu mày, linh cảm gì đó sai sai.
“ chỉ một.” - Lý Thượng bình tĩnh - “ chỉ cần hai cô chịu giúp, tiền hai cô kiếm cũng thể tính là nhân đôi.”
Lưu Mai vẫn hiểu, nhưng Tô Loan thì thấu ý đồ của ông .
“Ông chúng tên ông hóa đơn khi bán rượu.”
Trên hóa đơn của quán đều tên phục vụ. Tên ai ghi thì tiền hoa hồng sẽ tính cho đó.
Chỉ cần đổi tên thành “Lý Thượng”, bộ tiền bán rượu của hai cô sẽ tính cho ông — cộng dồn tiền đạo cụ nhân đôi của ôny.
Bị trúng tim đen, Lý Thượng cũng ngại thừa nhận.
“ . Chỉ cần hai cô tin , tên , ba kiếm 35.000 một đêm hề khó.”
Cái tính toán trơ trẽn khiến Lưu Mai dù phản ứng chậm cũng nhận ngay đây là vụ ăn lỗ vốn.
“ tin ông, đồng ý.”
Với Lưu Mai, việc thành nhiệm vụ hai quá quan trọng, nhưng tuyệt đối thể để thiệt, càng thể để Lý Thượng chiếm lợi.
Nếu cầm đạo cụ là Tô Loan thì cô còn thể cân nhắc, chứ Lý Thượng thì miễn.
Bị từ chối thẳng thừng, sắc mặt ông trở nên khó coi, nhưng vẫn cố kìm nén, chuyển ánh sang Tô Loan.
Ai ngờ Tô Loan còn lạnh hơn:
“ trông giống ngu ? Ông chẳng cho chút lợi ích nào mà chúng đưa hết tiền hoa hồng — tuy là lính mới, nhưng ngốc.”
Cô quá nặng, nhưng dáng vẻ Lý Thượng, cô ông dễ buông tha. Thà rõ từ đầu còn hơn dây dưa.
Bị hai từ chối, mắng thẳng, mặt Lý Thượng đen sì như đáy nồi.
“Còn chuyện gì ? Không thì chúng nghỉ, tối còn việc.” - Lưu Mai dứt khoát.
Vốn dĩ cô từng chút thiện cảm với Lý Thượng — dù ông là chơi cũ, so với hai kẻ lập dị khác thì vẻ bình thường hơn.
giờ thấy ông dựa kinh nghiệm để gạt tân binh, chút thiện cảm tan biến .
“Chúng vẫn thể thương lượng…”
“Thương lượng gì nữa? Tốt nhất ông đừng mơ lợi dụng bọn .”
Bị đẩy đến nước đó, Lý Thượng thể suông mà đạt , nhưng cũng thể bỏ cuộc. Ông vất vả lắm mới phó bản tân thủ, nếu lấy phần thưởng ẩn, công sức đó coi như uổng phí.
“Qua ải , các cô nhiều lắm cũng chỉ nhận 20 điểm. thể cho mỗi 100 điểm.”
Ông vẻ “chịu thiệt lớn”, mặt đầy tiếc nuối.
Lưu Mai d.a.o động, nhưng gì.
Tô Loan chằm chằm Lý Thượng vài giây lắc đầu:
“Ông chúng là tân thủ chứ kẻ ngu. tin phần thưởng 20 điểm của phó bản tân thủ là thật, nhưng những phó bản cũng chỉ 20 điểm ?”
Nếu lúc đầu Lý Thượng đề nghị cho mỗi 100 điểm ngay, lẽ Tô Loan còn cân nhắc. Dù nếu giúp, họ cũng chẳng thưởng thêm gì.
ông định lừa công, đưa lợi ích mà chỉ lợi dụng, nên giờ dù gì cô cũng sẽ tin.
“Mặt dày kiểu là tiêu chuẩn của chơi cũ hả?” - Lưu Mai lẩm bẩm, cố tình đủ lớn để cả hai thấy.
Lý Thượng thật sự phát điên.
Không ngờ hai cô gái tân thủ cứng đến thế. ông chẳng còn ai khác thể hợp tác — Dương Thanh thì độc ác, Trương Vũ thì ngu, thể cộng tác.
Dù tức đến mức sôi máu, ông vẫn nhịn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vo-han-ai-cho-phep-co-dung-ky-nang-kieu-do-ha/chuong-8-quan-ruou-so-5-7.html.]
“Vậy rốt cuộc hai cô thế nào?”
Ông nhận dù gì cũng cho là lừa, bèn dứt khoát chờ họ điều kiện.
Dù chỉ là tân thủ, hiểu về Vực Sâu còn ít, đòi hỏi chắc chẳng đáng bao nhiêu. Với chơi cũ, điểm tích lũy vốn là thứ rẻ mạt nhất.
“Đưa đạo cụ cho dùng.”
“Không thể!” - Lý Thượng lập tức từ chối.
“Thế thì khỏi bàn. tin ông.”
Tô Loan ông chắc chắn sẽ đồng ý. Ai nắm đạo cụ, đó nắm quyền chủ động.
nếu cô dỡ mái nhà, thì mở cửa sổ.
“Ngoài chuyện đó, cô thể đưa điều kiện khác.” - Lý Thượng cố kìm cơn giận, rít từng chữ.
“ chẳng rõ tình hình, điều kiện kiểu gì?”
“Vậy cô rốt cuộc thế nào?”
“ chỉ hỏi vài câu, xong mới điều kiện.”
Ông nghẹn lời, nhưng vẫn gật đầu — còn lựa chọn nào khác.
Tô Loan cũng đẩy ông quá, sợ ông tức giận mà bỏ , nên cô đưa cho ông một chai sữa nguội để “hạ hỏa”.
Nhất Tiếu Hồng Trần
“Đây là phó bản tân thủ, chơi cũ ?”
Câu cô thắc mắc từ lâu, nhưng giờ mới dịp hỏi.
“Thông thường, mỗi phó bản tân thủ đều ít nhất một chơi cũ đóng vai trò dẫn đường, dạy tân thủ cách nhiệm vụ. Việc lựa chọn là ngẫu nhiên, ai may mắn thì .”
“May mắn” chọn?
Vậy thì với chơi cũ, phó bản tân thủ là một cơ hội chứ trừng phạt.
Tô Loan ghi nhớ điều đó, hỏi tiếp:
“Tại ông cố chấp thành nhiệm vụ hai như ? là phần thưởng hậu hĩnh, nhưng cụ thể là thứ gì khiến ông bám chặt buông?”
Lý Thượng sững , cô thật sâu hỏi :
“Cô chắc là tân thủ thật ?”
“Không thì ? Nếu tân thủ thì ông chẳng dám giở trò lừa.”
“…”
Ông im vài giây, khẽ thở dài:
“Thôi, cũng . Dù qua phó bản cô cũng sẽ .”
Ông uống một sữa, uống nhanh quá nên nghẹn, khục khặc vài giây mới tiếp:
“Nhiệm vụ trong phó bản chia ba loại: bắt buộc, phụ tuyến, và ẩn.
Nhiệm vụ 1 là bắt buộc, nhiệm vụ 2 và 3 là phụ tuyến.
Nhiệm vụ ẩn hiển thị trong danh sách, chơi tự tìm NPC kích hoạt. phó bản tân thủ thường , ít nhất là ai từng kích hoạt .”
“Hoàn thành nhiệm vụ phụ một cách hảo xác suất nhỏ nhận phần thưởng ẩn, còn thành nhiệm vụ ẩn chắc chắn .
Phần thưởng ẩn là ngẫu nhiên, thể là kỹ năng, đạo cụ, hoặc thiên phú — tất cả đều cực kỳ quý giá.”
“Vậy ông cố tình phó bản tân thủ để thành nhiệm vụ phụ, lấy phần thưởng ẩn, vì nhiệm vụ ở đây dễ hơn.
ông ‘xác suất nhỏ’, mà gấp gáp như — chẳng lẽ ông cách để chắc chắn nhận phần thưởng ẩn? Ông bỏ quá nhiều nên từ bỏ, đúng ?”
“!!!”
Lý Thượng há hốc miệng. Giờ ông chỉ hận thể 5 phút , ném thẳng 200 điểm mua chuộc hai , tuyệt đối để cô hỏi thêm nửa câu!
Ông rõ ràng gì, cô như suy nghĩ của ? Đây mà là tân thủ ư? Cô là sâu đo thành tinh thì đúng hơn!
Ngay cả Lưu Mai cũng ngẩn — cùng là tân thủ, cách lớn thế ?
Tô Loan thấy vẻ mặt Lý Thượng là đoán trúng.
Để tránh ông phát cáu mà bỏ , cô ngừng hỏi chuyện nhiệm vụ, chuyển sang hỏi thông tin cơ bản về Vực Sâu.
Lần , Lý Thượng gần như hỏi gì cũng đáp:
“Sau khi trở về thế giới thực, chơi thoát khỏi Vực Sâu; mỗi tháng phó bản một , nếu sẽ ép . Trở về hiện thực, vòng tay sẽ tạm biến mất, nhưng thể quản lý thứ qua ứng dụng của Vực Sâu: xem nhiệm vụ, đổi vật phẩm, chọn phó bản, thậm chí truy cập diễn đàn Vực Sâu.”
Khi thu thập đủ thông tin, Tô Loan mới mở miệng điều kiện:
“ cần một đạo cụ bảo mệnh, và ông giúp một việc.”