TUỆ NƯƠNG

CHƯƠNG 1

Ta là cô nương kém nổi bật nhất trong nhà, xếp thứ hai.

Dung mạo thường thường, thơ sách thường thường, tài năng càng thường thường, đặt vào giữa đám tiểu thư khuê các thì nhìn thoáng qua chẳng thấy, nhìn kỹ hai lần cũng chẳng tìm ra.

Mẹ thiên vị Đại tỷ tài hoa hơn người, cha lại yêu chiều Tiểu muội khuynh quốc khuynh thành.

Cũng không đến nỗi bạc đãi ta, chỉ là thường xuyên không nhớ đến ta mà thôi.

Sự thờ ơ này đặt vào ngày thường thì chẳng sao, nhưng giờ đây ba tỷ muội chúng ta bị bọn cướp bắt.

Bọn cướp ra giá một người một ngàn lượng, trong nhà gom góp được hai ngàn lượng.

Cha mẹ và Đại tỷ Tiểu muội ôm chầm lấy nhau, lộ ra nụ cười sống sót sau hoạn nạn.

Còn ta toàn thân bị trói, nằm trong đống rơm lặng lẽ rơi lệ, ngay cả thủ lĩnh thổ phỉ cũng thấy ta đáng thương, "Đã không ai cần nàng, chi bằng cứ ở lại làm áp trại phu nhân của ta đi."

1

Thủ lĩnh thổ phỉ trông rất hung dữ, râu ria lởm chởm, mở miệng là thốt ra lời thô tục.

Ta sợ hãi, nhưng không có lựa chọn nào khác, hắn dù thấy ta đáng thương đến mấy cũng không thể thả ta về.

Hắn nói, "Không thể phá hỏng quy củ."

Thế là ta cứ thế ở lại, không ai đến tìm ta.

Thủ lĩnh thổ phỉ cho rằng hắn đối xử với ta rất tốt, hắn mua quần áo mới cho ta, cũng không bắt ta làm nhiều việc như những người phụ nữ khác.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Việc hắn bắt ta làm nhiều nhất, chính là bôi thuốc kim sang cho vết thương của hắn.

Thuốc kim sang tự chế, đắp lên thì rát buốt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tue-nuong/chuong-1.html.]

Thế nhưng ta vẫn cố ý ấn mạnh một chút, đau đến mức hắn nhăn nhó là tốt nhất.

Thủ lĩnh thổ phỉ không hiểu tại sao ta lại chẳng hề biết ơn hắn, "Ta không g.i.ế.c nàng, còn cho nàng làm áp trại phu nhân, vậy mà nàng lại cố tình làm ta đau sao?"

"Ta là một tiểu thư khuê các đàng hoàng, bị ngươi cướp đến cái nơi khỉ ho cò gáy này giam giữ, ngươi còn muốn ta cảm ơn ngươi ư?"

Hắn vuốt râu cười bỉ ổi, "Xem nàng nói kìa, ở đâu giam giữ chẳng phải là giam giữ?"

Ta dùng sức vỗ vào vết thương của hắn, như ý nguyện nghe thấy tiếng hắn gào thét.

Thủ lĩnh thổ phỉ tuổi tác không lớn lắm, chỉ là đầu bù tóc rối, lưu manh tráo trở, nhìn thế nào cũng khó mà khiến người ta yêu thích được.

Ta một cước đạp hắn xuống giường, "Dơ bẩn quá đi mất."

Hắn tủi thân vô cùng, "Ở nhà nàng cũng hung dữ thế này sao?"

Ở nhà ta ư?

Ta nghĩ một lát, ở nhà quả thật không như vậy.

Đại tỷ tính cách cao ngạo, Tiểu muội kiêu căng tùy hứng, cha mẹ đã bị các nàng chiếm trọn mọi tâm tư, không có chỗ cho ta thể hiện.

Nhưng ta đã là vợ thủ lĩnh thổ phỉ rồi, chẳng lẽ còn phải rụt đầu làm chim cút ư?

"Nếu chúng ta đã thành thân, vậy phải lập gia quy cho đàng hoàng."

Ta rồng bay phượng múa viết một bản gia quy, bao gồm nhưng không giới hạn ở hai mươi điều về vệ sinh cá nhân của tên thủ lĩnh thổ phỉ.

Hắn nhìn tờ giấy đó, lại nhìn ta, lặp đi lặp lại mấy lần, sau đó hắn nói, "Trời ơi, sao nàng biết ta sợ vợ?"

......

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận