Trúng xổ số

Chương 2

Trong cơn ngơ ngác, tôi mất đi ý thức.

Mãi cho đến khi những giọt nước mắt rơi xuống màn hình điện thoại, làm mờ đi hai chữ "thiên vị".

Thiên vị ư?

Tôi cố gắng nhớ lại.

Hồi nhỏ, trong nhà lúc nào cũng có hai phần đồ chơi. Thức ăn, đồ dùng, chưa bao giờ thiếu tôi điều gì.

Thậm chí vì tôi là con gái, quần áo của tôi luôn có đủ kiểu dáng. Mẹ tôi luôn mua cả đống váy cho tôi. Điều này từng khiến anh trai tôi ghe n t ị, có vài lần anh ấy khóc lóc, nhất quyết đòi mặc váy của tôi.

Tôi chưa bao giờ cảm thấy ba mẹ thiên vị.

Ngay cả lần này khi nhà bị giải tỏa, ba tôi trước mặt tôi đã nói sẽ chuyển một căn nhà sang tên anh trai để giảm bớt thuế. Tôi cũng không mảy may nghi ngờ.

Tôi thậm chí còn ngố c ngh ếch chạy đến an ủi anh trai: "Mặc dù thế này sẽ chiếm suất nhà đầu tiên của anh, sau này mua nhà có thể tốn nhiều hơn, nhưng anh đừng có ý kiến gì với ba mẹ nhé."

"Họ cũng chỉ vì tin tưởng anh nên mới muốn để tên anh."

"Phận làm con, chúng ta hy sinh cho họ là điều đương nhiên."

Lời nói ấy còn văng vẳng bên Trà sữa tiên sinh tai, như một cái t át làm tôi đ au rá t.

Bạn cần đăng nhập để bình luận