TRỞ LẠI BỤNG MẸ, TÔI ĐẠP ANH TRAI, TRỞ MÌNH THÀNH CHỊ GÁI

4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

lập tức quỳ xuống nền sỏi nóng bỏng.

 

Đây là cơ hội duy nhất để đổi phận, thể bỏ lỡ.

 

“Con hứa sẽ đến sớm nhất quét lớp, thi cử đều đầu! Xin thầy cho em trai con học, nó thật sự là Văn Khúc giáng trần!”

 

Trần Diệu cũng hét lên ấp úng:

“Học… học…!”

 

9

 

“Đối tượng cần giúp đỡ đặc biệt thì miễn học phí.” – Hiệu trưởng thở dài.

 

Ông mở sổ danh sách:

Trần Diệu qua bài kiểm tra đầu .”

 

Mẹ mừng rơi nước mắt:

“Mau cảm ơn thầy! Diệu Diệu sắp thành trạng nguyên !”

 

Trên đường về núi, Trần Diệu cưỡi lưng ngốc nghếch:

“Làm… quan to! Mua… kẹo!”

 

Trên lưng , nước dãi của nó dính nhầy nhụa, khiến nhớ cái đêm mưa năm , khi nó cố tình tè gáy , bảo: “Đồ ngốc thì lừa cho tao cưỡi.”

 

“Chị…” – Nó kéo tóc

“Nếu em… thi trượt thì ?”

 

“Diệu Diệu nhớ viên bi thủy tinh nhà Thiết Trụ ?” – hích nó lên cao –

“Thi xong đỗ, chị dẫn em thắng hết bi của nó.”

 

Nó vung tay múa chân lưng :

“Thắng… hết! Làm nó !”

 

10

 

Ngày khai giảng, Trần Diệu ôm cặp mới mua, co rúm cuối lớp.

 

“Thằng ngốc Trần Diệu cũng đến kìa!” – Thiết Trụ , cả lớp ồn ào.

 

Trần Diệu đỏ bừng mặt, chộp hộp bút sắt ném:

“Ngốc… là mày!”

 

mực trong hộp b.ắ.n tung tóe lên lưng cô bé bàn đầu.

 

Cả lớp nhốn nháo, cô bé váy hoa òa .

 

Anh cô – Triệu Hổ, xách ghế lao tới:

“Muốn c.h.ế.t hả thằng ngốc!”

 

ôm chổi chạy :

“Anh Hổ đừng đánh! Em trai em cố ý!”

 

Ngón tay “vô tình” hất ngã chai mực, loang đầy ống quần Triệu Hổ.

 

“Nhà họ Trần chẳng gì!” – Triệu Hổ vung ghế.

 

“hoảng hốt” lấy che Trần Diệu, cùi chỏ “tình cờ” thúc bụng nó.

 

Nó ngã nhào thùng rác, nước bẩn b.ắ.n tung tóe lên thầy chủ nhiệm bước .

 

“Cái gì đây!” – Thầy nghiêm mặt.

 

Cả lớp đồng thanh:

“Thầy ơi, là thằng ngốc gây chuyện!”

 

Trần Diệu mặt xám ngoét, lắp bắp:

“Không… em…”

 

“Cháu trai Trần gia quả nhiên đặc biệt.” – Thầy chủ nhiệm lau nước bẩn –

“Ngày mai mời phụ !”

 

10

 

Ngày khai giảng, Trần Diệu ôm cái cặp mới bà ngoại mua, co ro cuối lớp.

 

“Thằng ngốc Trần đến kìa!” – tiếng nhạo của Thiết Trụ khiến cả lớp ồn ào.

 

Mặt Trần Diệu đỏ bừng, vung hộp bút sắt ném tới:

“Mày… mới là ngốc!”

 

Không ngờ lọ mực văng tung toé, b.ắ.n đầy lưng cô bé bàn .

 

Cô gái mặc váy hoa òa .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tro-lai-bung-me-toi-dap-anh-trai-tro-minh-thanh-chi-gai/4.html.]

 

Anh trai cô – Triệu Hổ, xách ghế lao tới:

“Muốn c.h.ế.t hả, đồ ngu!”

 

vội xông , cầm chổi chắn mặt:

“Anh Hổ, đừng đánh! Em trai cố ý !”

 

Tay “lỡ” quệt ngã lọ mực, thứ nước đen sì chảy dọc ống quần Triệu Hổ.

 

“Nhà họ Trần ai gì cả!” – Triệu Hổ giơ ghế định nện xuống.

 

“hốt hoảng” lấy che Trần Diệu, khuỷu tay “vô tình” thúc bụng .

 

Thằng bé loạng choạng, ngã lộn thùng rác, nước bẩn văng trúng thầy chủ nhiệm chạy tới.

 

“Cả lũ hành lang cho !” – thầy gầm lên, tháo kính lau mặt.

 

11

 

“Đều… đều tại chị!” – Trần Diệu đá tường, cái quần ướt sũng kéo vệt nước dài.

 

“Về… về nhà tao… tao mách… bố với bà… cho họ đánh c.h.ế.t chị!”

 

dịu giọng:

“Chị cũng chỉ bảo vệ em thôi. … Diệu , báo thù ?”

 

Hai mắt nó tóe lửa:

“Tất… nhiên! Tao… cho… Triệu Hổ tay!”

 

thì thầm:

“Triệu Hổ sợ bố nhất, mà hôm qua nó trốn học...”

 

Quả nhiên, sáng hôm trong giờ , Trần Diệu chỉ tay cửa sổ hét:

 

“Bác… bác Triệu! Triệu Hổ… trốn học!”

 

Ông Triệu đang vác cuốc , phắt , xách tai lôi thằng con khỏi lớp.

 

theo qua cửa sổ, khẽ . Nhớ kiếp , Trần Diệu từng mách ăn vụng bánh bao, khiến treo lên xà nhà đánh thừa sống thiếu chết.

 

“Trần Diệu! Đồ mách lẻo ngu ngốc!”

 

Giờ chơi, Triệu Hổ chặn Diệu trong nhà xí. nấp tường, rõ tiếng nắm đ.ấ.m nện thịt.

 

Đến khi Diệu gào van xin, mới “hốt hoảng” chạy báo:

“Thầy ơi! Triệu Hổ định ném em trai em xuống hố phân!”

 

12

 

“Ngày mai mời phụ !” – hiệu trưởng vỗ bàn, giơ tờ kỷ luật.

 

Mẹ vội nịnh:

“Nhà thằng Diệu ngoan lắm, chắc do Triệu Hổ...”

 

“Triệu Hổ chuyển trường .” – hiệu trưởng lạnh giọng. –

“Còn việc Trần Diệu nhét chuột c.h.ế.t hộp bút bạn gái, xé sách giấy vệ sinh… cũng Triệu Hổ ?”

 

Bố giơ tay định tát :

“Con ranh, trông em kiểu gì thế!”

 

“Bố ơi...” – kéo tay áo, để lộ cánh tay bầm tím. –

“Em Diệu dọa, nếu con mách thì nó nhét con lò bếp đốt.”

 

“Đồ… đồ chổi, nên… nên đốt!” – Trần Diệu bỗng nhảy lên giật tóc .

 

Hiệu trưởng sững sờ:

“Học sinh như thế đuổi học ngay!”

 

“Đừng mà!” – quỳ sụp xuống. –

“Nó là Văn Khúc đầu thai mà...”

 

“Sao Văn Khúc?” – thầy chủ nhiệm ném bài kiểm tra điểm 0. –

“Đến tên còn sai!”

 

Cuối cùng, Trần Diệu vẫn kỷ luật.

 

Chiều hôm , nó xé nát sách vở.

 

Bà nội dán chửi:

“Đều tại con chổi khắc cháu tao!”

 

bếp lò, khuấy nồi cám heo sôi sùng sục, nóng mắt cay xè.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận