Hà Hoa chằm chằm khuôn mặt hủy hoại của Hà Đại Sơn, quan sát tỉ mỉ.
Rồi nhận : đôi mắt của Đại Sơn giống , phát hiện đó khiến choáng váng.
nhạt: “ ác độc như hai . Khi Hà Hoa vứt đứa bé bên đường chờ chết, đành lòng.
viện cớ bảo chồng nhặt đứa bé về nuôi.”
sang Triệu Kim Hoa: “Mẹ, con đúng ?”
Triệu Kim Hoa cúi gằm đầu, dám : “Là… là do Ngọc Lan bảo đón đứa trẻ về.”
chỉ thẳng mặt Hà Hoa và Lương Thu Nguyệt: “Hai thật sự là cầm thú! Sinh con mà nuôi, mưu tính hại , kết cục hôm nay chính là quả báo.
Tiếc là ông trời giáng xuống đầu hai , mà đổ lên đầu đứa trẻ vô tội.”
Hà Hoa gào lên giận dữ: “Ngô Ngọc Lan, cô thể độc ác như ! Biết kế hoạch của mà ngăn cản? Sao cô thể trơ mắt Đại Sơn thành thế ?”
Tới nước mà còn đổ cho , đúng là nực !
nhún vai: “ hết lòng hết sức với hai . Đáng lẽ chẳng cần quan tâm đến đứa con của hai .
vẫn với .”
“Đứa con mà ngay chính hai còn , thì khác vì nuôi giùm? đúng , ?”
12
Câu cuối là hướng về phía Triệu Kim Hoa, bà cúi đầu dám đáp, chỉ lặng lẽ gật đầu.
Chuyện năm xưa, Triệu Kim Hoa . Bà rõ mối quan hệ mờ ám giữa Hà Hoa và Lương Thu Nguyệt.
Bà thậm chí còn tiếp tay, che giấu cho hai kẻ đó.
Kiếp ngu ngốc nên nhận .
Sau khi trọng sinh, luôn đề phòng. từng thấy Triệu Kim Hoa lén lút đưa trứng gà cho Lương Thu Nguyệt.
thấy bà chuẩn hai bộ đồ sơ sinh.
Khi Hà Hoa và Lương Thu Nguyệt chuẩn tráo con, Triệu Kim Hoa hết, nhưng bà ngăn cản hành vi điên rồ đó.
Bà thậm chí còn đồng phạm. đời nào để bà toại nguyện?
Ngay ngày hôm khi đổi con, cố tình với Triệu Kim Hoa rằng mơ thấy tiếng trẻ con ở miếu Thổ Địa đầu làng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trao-qua-trao-lai/8.html.]
Mặt bà cứng đờ, mắng nhầm.
vạch trần sự chột , mà cởi áo Hạo Hạo ngay mặt bà , cho bà thấy rõ vai Hạo Hạo hai nốt ruồi đen.
Sau đó thêm: mơ thấy đứa bé ở miếu hai nốt ruồi vai.
Triệu Kim Hoa thì hoảng loạn.
Vì Lương Thu Nguyệt sinh nửa tháng, bà chính là đỡ đẻ, nên rõ tình trạng đứa bé.
Nghe xong, bà vội vàng chạy khỏi nhà.
Và quả nhiên, ở miếu Thổ Địa, bà thấy thảm cảnh của đứa trẻ.
Máu mủ tình thâm, nếu thì bà " bụng" mang đứa trẻ về nuôi?
lạnh lướt khuôn mặt tơi tả của Hà Hoa và Lương Thu Nguyệt.
tiếp tục kể rõ sự thật năm xưa: “Mẹ chồng tới muộn, đứa bé chó hoang cắn, cảm lạnh sốt cao hỏng đầu óc. Dù chúng cố gắng cứu sống, nhưng cuối cùng chỉ giữ mạng sống, còn … chỉ là một tàn phế.”
Triệu Kim Hoa cúi gằm mặt, dám .
Bà đang nghĩ gì, quan tâm nữa.
chuyển ánh mắt sang Lương Thu Nguyệt đang run rẩy như sắp ngã quỵ: “Giờ bố ruột trở về, con sẽ giao cho hai nuôi dưỡng. Hy vọng hai đối xử với nó!”
Nói xong, Hà Đại Sơn, nở nụ đầy ẩn ý:
“Đại Sơn, từ bây giờ, con thể đoàn tụ với bố ruột . Chúc con hạnh phúc, vui vẻ nhé!”
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
13
Khi sự thật vạch trần, Hà Đại Sơn – luôn khát khao tìm cha ruột để yêu thương – liền nắm chặt lấy tay Hà Hoa và Lương Thu Nguyệt, chịu buông.
Miệng ngừng gọi "bố ơi, ơi", vô cùng cảm động.
Thế nhưng Hà Hoa và Lương Thu Nguyệt cảm thấy ghê tởm tột độ khi thấy bộ dạng của .
Cả hai lập tức định lén rút lui rời .
đến thì dễ, thì dễ như .
Dân làng vây chặt họ , thậm chí còn báo cả cho đồn công an.