10
Đột nhiên thấy một chẳng chẳng ma như , Hà Hoa và Lương Thu Nguyệt đồng loạt lùi mấy bước.
Cả hai trừng trừng xuất hiện, ánh mắt đầy nghi ngờ và kinh hãi.
“Đây là… đây là cái thứ gì ?”
“Nó là ‘thứ’, nó tên là Hà Đại Sơn, là con ruột của và Lương Thu Nguyệt.”
“Không thể nào! Sao thể chứ?” – Hà Hoa và Lương Thu Nguyệt cùng hét lên.
Hai họ về là để tìm một đứa con trai thủ khoa thông minh lanh lợi.
Dù thế nào cũng thể chấp nhận đứa con trai mắt – ngốc nghếch xí đến cực điểm – là con ruột của họ.
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Không chỉ Hà Hoa và Lương Thu Nguyệt thể chấp nhận, đổi là bất kỳ ai cũng khó mà chấp nhận nổi chuyện như .
chỉ tay về phía Hà Hoa và Lương Thu Nguyệt, với Hà Đại Sơn: “Đại Sơn, con chẳng luôn tìm bố ruột ? Họ chính là bố ruột của con đấy, họ về , mau nhận !”
Đại Sơn miệng méo chảy nước dãi, bước tới chỗ Hà Hoa và Lương Thu Nguyệt, miệng rò rỉ gọi: “Bố, , cuối cùng bố cũng về !”
“Tránh xa ! Cút ngay cho tao!” – Khi Hà Đại Sơn sắp chạm đến , Hà Hoa đá thẳng xa.
Anh trừng mắt giận dữ : “Ngô Ngọc Lan, tao ngay mày thứ lành gì! Mày tìm cái thứ quái vật giả con tao? Mày thật ác độc!”
nhịn bật : “Hà Hoa, với Lương Thu Nguyệt đến cả con ruột của cũng nhận ? Tặc tặc… cha kiểu gì ?”
“Nếu hai nhận con thì để nhắc cho nhớ. Đứa con hai sinh , vai trái hai nốt ruồi đen, đúng ?”
Nghe , cả Hà Hoa và Lương Thu Nguyệt gật đầu ngay.
Đang họ giữ chặt, Hạo Hạo lập tức lên tiếng: “Vai trái nốt ruồi nào cả, quan hệ gì với hai .”
sang Hà Đại Sơn: “Đại Sơn, cho bố ruột của con xem hai nốt ruồi vai trái nào.”
Hà Đại Sơn cởi áo, hai nốt ruồi đen vai trái hiện rõ mồn một mắt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trao-qua-trao-lai/7.html.]
Hà Hoa và Lương Thu Nguyệt trợn to mắt, đồng thanh phủ nhận:
“Không thể nào! Tuyệt đối thể nào! Sao chúng thể đứa con như ?”
“ thế, nếu kế hoạch tráo con thành công, hai thể như chim tu hú chiếm tổ, để khác nuôi con , còn hai mát ăn bát vàng. thế gian còn lẽ công bằng. Trời cao mắt, nên âm mưu độc ác của hai thất bại.”
“Hàm ý của cô là gì?” – Hà Hoa và Lương Thu Nguyệt dần nhận điều bất thường, sắc mặt trắng bệch, cơ thể run rẩy thấy rõ.
“Thôi , trắng luôn! Hai tráo con, nhưng kế hoạch đó thất bại. Khi Hà Hoa định tráo con , tỉnh và phát hiện ý đồ của . lên tiếng, mà âm thầm tráo con một nữa.
Cái đứa hai ác độc vứt bên đường chờ c.h.ế.t đó… con , mà chính là con ruột của hai – Hà Hoa và Lương Thu Nguyệt!”
11
Lời dứt, xung quanh lập tức rộ lên tiếng bàn tán.
“Trời ơi! là một màn tráo con thế như trong phim! Không ngờ chứng kiến tận mắt!”
“ thế, hai độc ác tính toán để mát ăn bát vàng, ngờ kết cục như thế .”
“Đây đúng là quả báo nhãn tiền! Nếu năm xưa họ tàn nhẫn như , thì con ruột trở nên thế !”
Nghe những lời bàn tán xung quanh, Lương Thu Nguyệt và Hà Hoa điên cuồng lắc đầu: “Không thể nào! Ngô Ngọc Lan, cô đang dối!”
lạnh: “ dối, những gì đều là sự thật. Nếu Hà Hoa tin, hãy nhớ kỹ xem, lúc định tráo con xảy sự cố ?”
Từng chữ từng câu, nhấn mạnh nhắc nhở Hà Hoa: “Hôm đó đến nhà mượn đèn pin, gián đoạn kế hoạch tráo con của . Anh sợ phát hiện nên giấu đứa trẻ trong cái nón cối đựng gạo, vờ tiếp chuyện .
Chính lúc đó, tỉnh dậy và tráo con nữa.”
Mặt Hà Hoa trắng bệch như tờ giấy, lời gợi quá khứ, nhớ chuyện.
là đêm đó tới mượn đèn pin, sợ lộ nên giấu đứa bé nón đựng gạo.
Vậy Hà Đại Sơn thực sự là con ruột của ?