Trạng Nguyên, Hôm Nay Đã Tìm Thấy Phu Nhân Chưa?

CHƯƠNG 7

Sau khi ăn xong, ta theo hắn vào thư phòng, hắn cũng không lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Hắn không mở miệng, ta nói: "Con có giao dịch với người ta, nhưng chỉ là nhờ tiểu tư ngoại viện mua đồ, đồ dược phát bị bà tử nội viện đều ém lại, không đến tay chúng ta."

Hắn ngồi xuống, cầm lấy sách: "Không cần giải thích."

Ta chống hai tay lên bàn của hắn, thăm dò hỏi: "Chàng tin ta như vậy sao?"

Hắn liếc nhìn tay ta, đè lên giấy Tuyên Thành của hắn.

Ta buông tay ra.

Hắn đột nhiên bật cười:

"Tường đổ mọi người đẩy, nhiều người tự xưng chính nghĩa như vậy, có mấy ai quan tâm đến sự thật, chẳng qua là một đám người nhàm chán tìm chút niềm vui."

Lúc này thần sắc của hắn cực kỳ lạnh lùng, ánh mắt lạnh lẽo chạm đến ta, dường như có chút thay đổi.

Ta không hiểu ánh mắt của hắn.

Trong thôn bàn tán xôn xao, Lăng gia lại yên tĩnh như một thế giới khác.

Ta thu dọn hành lý cho Lăng Diễn, sáng sớm tiễn hắn lên đường đi thi.

Trước khi chia tay, hắn thấp giọng nói với ta: "Việc trong nhà vất vả cho nàng rồi."

Bạn cần đăng nhập để bình luận