Người hỏi: “Nếu hai đứa nó thì ?”
Bà lạnh mặt:
“Không thì c.h.ế.t cho chúng xem. Nuôi chúng nửa đời, từng đánh mắng, chúng nuôi . Dù cứng cỏi, cũng kéo về.”
…
Hiện tại, bà gào thét sân thượng:
“Đổng Nguyệt! Thanh Bắc và , mày chỉ chọn một!”
Mọi dồn mắt . quỳ sụp, lóc:
“Mẹ, xin đừng ép con, con thật sự .”
Bà cao cao tại thượng, lệnh:
“Nghe lời tao, đăng ký y khoa. Tao là mới cho mày cơ hội đấy. Giờ việc khó kiếm, đậu Thanh Bắc cũng chắc việc. Y khoa phân công, bốn năm mày sẽ cảm ơn tao.”
Bình luận trong livestream dồn dập:
【700 điểm Thanh Bắc vẫn bằng 400 điểm y khoa.】
【Mẹ từ xưa con .】
【Ai chả bà bỏ đói con, cặp bồ, còn đuổi con khỏi nhà. Anh trai nó cũng bỏ đấy.】
【 từng dạy cùng, bà ngoại tình với đàn ông vợ, cả trường , nghỉ việc.】
Nhanh chóng, cả nước hết chuyện của bà.
Không uổng công bày kế.
Bà vẫn thành trò , tiếp tục gào:
【Con đường tươi sáng hút máu, còn cần hỏi ?】
【Nếu chọn , đừng than hối hận, mạng chúng cũng là mạng.】
Dư luận nghiêng về .
rơi lệ, van vỉ:
“Mẹ, xin xuống , con lời.”
“Trừ khi mày đổi nguyện vọng!”
“Mẹ, đừng nhảy… c.h.ế.t con cũng sống nổi.”
“Không hiểu tiếng ? Tao bảo đổi nguyện vọng!”
Cảnh sát, cứu hộ đều tới, ngừa bà liều.
bà đó đến nửa đêm, vẫn nhảy.
Cuối cùng, tức tối mắng : “Đồ m.á.u lạnh, đáng lẽ tao nên bóp c.h.ế.t mày từ lúc mới sinh!”
lặng im.
Kim đồng hồ điểm 12h.
Hạn đăng ký nguyện vọng kết thúc.
vẫn ghi Thanh Bắc – ngành Khảo cổ.
Kiếp , nắm phận của .
Mười năm , mới tin .
xong chuyến học thuật, bay mười mấy tiếng về, liền nhận trát tòa.
Hóa bà kiện tội bất hiếu, đòi mỗi tháng chu cấp một vạn tệ.
Anh trai cũng kiện, tiền y như .
Ngày xưa, ba nghìn tệ nuôi hai đứa. Giờ chúng trả hai vạn.
Làm gì chuyện buôn lời thế?
Đối với và , bà chỉ thể lỗ nặng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tinh-thuong-cua-me-chi-de-trung-cho-nguoi-ngoai-xem/6.html.]
Mười năm gặp, bà già, nhưng ánh mắt vẫn lạnh băng.
“Đổng Nguyệt, mày học thạc sĩ tiến sĩ, giờ phó giáo sư? Chắc giàu lắm nhỉ? Mau đưa tiền dưỡng lão, thì tao đến trường mày loạn, để học trò mày là đồ bất hiếu.”
tươi , ghé sát:
“Mẹ yên tâm, ơn nuôi dạy của , con chắc chắn sẽ báo đáp.”
Sắc mặt bà mới dịu, còn ung dung lên xe mới của .
Xe dừng cổng bệnh viện tâm thần, mới giật , bám chặt cửa xe chịu xuống:
“Đồ súc sinh, mày đưa tao đến cái chỗ quỷ quái nào thế ?”
để ý đến bà, chỉ rơm rớm nước mắt sang bác sĩ đón:
“ ngờ bệnh tâm thần của nặng đến . Bà hề chú ý sức khỏe, hơn mười năm nay từng khám. Hôm nay mới phát hiện bệnh tình thật sự nghiêm trọng.”
“Trước bà dịu dàng, mà giờ thì…”
nghẹn ngào, tiếp tục :
“Có rối loạn lưỡng cực, là tâm thần phân liệt ạ? Bác sĩ, xin ông hãy chữa khỏi cho , dù trả bất cứ giá nào cũng đồng ý!”
Nhìn tòa nhà bệnh viện u ám lạnh lẽo mắt, còn hiểu ?
Hai y tá giữ chặt hai tay bà, bà điên cuồng đá loạn xạ:
“ bệnh! Đừng con nghiệt chủng bậy! Nó hại c.h.ế.t !”
“ báo cảnh sát! Các quyền giam giữ ! gặp cảnh sát, gặp phóng viên!”
đến nỗi kiềm , nước mắt giàn giụa:
“Mẹ, cứ yên tâm chữa bệnh. Khi nào khỏe, con sẽ đón về. Con với Duệ Tài sẽ chờ ở nhà.”
Bác sĩ cau mày bà gào thét, ghi mấy dòng hồ sơ bệnh án.
Sau đó đưa một tờ khăn giấy, dịu giọng an ủi:
“Chúng sẽ cố hết sức chữa trị cho bệnh nhân. Xin Giáo sư Đổng yên tâm.”
“Thật ? Cảm ơn ông nhiều lắm! Nhất định chữa khỏi nhé. Tiền bạc thành vấn đề, thuốc đặc trị kỹ thuật tiên tiến gì cũng dùng cho . Khi nào chữa xong, xin hãy báo ngay cho .”
nắm c.h.ặ.t t.a.y bác sĩ, cảm ơn chân thành.
“ bệnh! bệnh! Đổng Nguyệt, mày sẽ báo ứng!”
Mẹ gào khản cả giọng, nhưng sức vùng vẫy dần yếu .
Không bao giờ thể đánh thức một kẻ giả vờ ngủ.
Cũng giống như thể “chữa” cho một vốn chẳng hề bệnh.
Khi bà nhận quãng đời còn sẽ giam trong nhà giam , hiểu nỗi tuyệt vọng mà năm xưa bà gieo xuống cho và trai?
“Mẹ, ngoan ngoãn lời nhé, nếu con sẽ đau lòng c.h.ế.t mất. Con mà c.h.ế.t , ai kiếm tiền cho tiêu?”
dịu dàng lau mồ hôi trán bà.
Mẹ rùng , lạnh toát cả .
Bà chỉ trơ mắt các y tá lôi .
“Không! Nguyệt Nguyệt, sai ! Mẹ cố ý tổn thương con! Còn Duệ Tài nữa, cho gặp nó , chuyện với hai đứa!”
Cánh cửa sắt “rầm” một tiếng khép , chấn động cả gian.
Mẹ nước mắt nhòe nhoẹt, qua song sắt van xin.
mỉm vẫy tay chào bà.
Giống hệt như những buổi sáng thuở ấu thơ.
(Toàn văn )