Tình Cảm Chân Thành

Chapter 1

Tôi nhìn Lạc Thừa Phong mãn nguyện ở bên cạnh Bạch Sa Sa, thất thần.

Tối hôm qua anh ta còn nói với tôi rằng hôm nay công việc quá bận, không thể tham gia lễ tốt nghiệp của tôi.

Bây giờ anh ta lại cùng Bạch Sa Sa xuất hiện trong buổi tiệc tốt nghiệp.

Khoảnh khắc họ ôm nhau xuất hiện dưới ánh đèn sân khấu, vô số ánh mắt đổ dồn về phía tôi.

Có những ánh mắt thương hại, chế giễu, thấu hiểu, bỏng rát như d.a.o cứa vào tôi.

Tay chân tôi lạnh buốt, như rơi xuống vực sâu vạn trượng, không nhìn thấy một chút ánh sáng nào.

Bạn cùng phòng Tiểu Cảnh che chắn cho tôi khỏi mọi ánh mắt, kéo tôi vào một góc, giọng điệu áy náy.

"Tử Khâm, xin lỗi, đáng lẽ tớ nên nói với cậu sớm hơn..."

Môi tôi run rẩy, ngỡ ngàng nhìn Tiểu Cảnh, "Cậu biết anh ta sẽ đến?"

Tiểu Cảnh thở dài, "Bạn trai tớ nói, hôm nay Bạch Sa Sa đến làm việc ở công ty của Lạc Thừa Phong, buổi tối sẽ cùng nhau đến dự tiệc tốt nghiệp."

Tôi đứng trong góc tối, nhìn hai người dính lấy nhau, còn có tiếng hò reo vỗ tay của các bạn cùng lớp, từ "không xứng" một lần nữa hiện lên rõ ràng trong mắt tôi.

Lạc Thừa Phong đẹp trai, gia thế tốt, tài hoa hơn người, thành tích học tập xuất sắc.

Còn tôi chỉ là một con mọt sách từ vùng núi hẻo lánh đi lên.

[Lãnh Tử Khâm không xứng với Lạc Thừa Phong.]

[Bạch Sa Sa và Lạc Thừa Phong mới là một cặp trời sinh.]

Những luận điệu như vậy, trong hai năm tôi và Lạc Thừa Phong yêu nhau, chưa bao giờ ngừng lại.

Tôi tự nhận mình có ý chí kiên cường, sẽ không dễ dàng d.a.o động.

Nhưng vào khoảnh khắc này, tôi cô độc đứng ở đây, cả thế giới đều đứng về phía đối lập với tôi, nói với tôi rằng "cô không xứng", dường như trong lòng tôi cũng đã thừa nhận điều đó.

Giống như bị tát vào mặt giữa đám đông, một cảm giác nhục nhã dâng lên trong lòng.

02

Tôi kéo Lạc Thừa Phong vào một góc.

Anh ta khó chịu gạt tay tôi ra, mắt vẫn dán chặt vào Bạch Sa Sa đang cười nói vui vẻ, "Đừng lôi lôi kéo kéo!"

Tôi cố nén cảm giác chua xót trong lòng, "Anh không phải nói là không đến được sao? Bây giờ lại thân mật với Bạch Sa Sa trước mặt mọi người, vậy tôi là cái gì?"

Anh ta lộ ra vẻ không quan tâm, "Anh không báo trước cho em là anh sai, nhưng Sa Sa khó khăn lắm mới đến tham gia, anh không thể làm mất hứng của cô ấy. Mọi người đều là bạn học, em đừng có vô lý!"

"Không thể làm mất hứng của cô ấy, thì có thể làm mất hứng của tôi?"

Tôi chế giễu nói: "Bạn học? Bạn học bình thường sẽ bỏ bạn gái sang một bên, đi thân mật với cô gái khác sao? Bạn học bình thường sẽ không có ý tứ mà nhảy cùng với người yêu của người khác sao? Lạc Thừa Phong, anh đừng coi tôi là kẻ ngốc!"

Lạc Thừa Phong tức giận, trừng mắt quát tôi, "Lãnh Tử Khâm, anh không ngờ em lại nhỏ mọn, hay ghen tị đến vậy! Sa Sa là nữ thần của anh, không thể với tới, không phải ai cũng có thể phán xét cô ấy.”

"Anh khó khăn lắm mới có cơ hội nhảy với nữ thần, cũng giống như thích một ngôi sao vậy, em đừng có gây sự vô cớ! Giữa chúng ta không có chuyện như em nghĩ, em tự mình không trong sạch, đừng có mở miệng ra là vu khống cho Sa Sa!"

Bạn cần đăng nhập để bình luận