Tiểu Kiều Thê Của Phúc Hắc Tướng Quân

Chương 10: Lời Đồn Đại

Mười ngày sau khi rời nhà, Thẩm Dật cuối cùng cũng trở về.

Để tẩy trần cho hai vị tướng gia, trong phủ đặc biệt tổ chức một bữa tiệc.

 

Ta lấy lý do thân thể không khỏe, miễn cưỡng ăn vài miếng rồi về phòng.

Đang soi gương chải tóc thì Thẩm Dật bước vào, người nồng nặc mùi rượu.

 

Ta vừa đứng dậy đã bị chàng ôm lấy.

Thẩm Dật cúi đầu ngửi nhẹ trên cổ ta, đôi môi vô tình hay cố ý lướt qua làn da ta: "Dương Như thơm quá, dùng cánh hoa gì để tắm vậy?"

 

Ta khéo léo đẩy chàng ra, tìm cớ đuổi chàng đi: "Người chàng toàn mùi rượu, đừng làm dính vào người ta."

 

Chân vừa bước ra đã bị chàng nắm lấy cánh tay kéo lại. Lúc này trên mặt Thẩm Dật không còn nụ cười như vừa rồi, chàng trầm giọng hỏi ta: "Từ lúc ta mới về phủ cho đến bữa tiệc vừa rồi, nàng không thèm nhìn ta lấy một lần, ta chọc giận nàng sao?"

 

Ta im lặng không nói, chàng nắm lấy cằm ta, ép ta ngẩng đầu lên: "Nói."

Lúc này ta mới ngẩng đầu nhìn chàng, nhưng trong mắt đã đong đầy lệ.

 

Thẩm Dật rõ ràng bị ta dọa sợ, những ngón tay đang siết cằm ta cũng thả lỏng ra.

 

"Khi trước cưới ta, là chàng không bằng lòng đúng không?" Giọng ta nghẹn ngào, nhưng vẫn run rẩy hỏi chàng: "Chàng có phải cũng cảm thấy ta không nên xuất hiện, làm xáo trộn cuộc đời chàng, ép chàng không thể ở bên người mình yêu..."

 

"Người mình yêu nào, ta yêu ai chứ?" Chàng nhíu mày, vẻ mặt khó hiểu. "Rốt cuộc là ai đang bịa đặt?"

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận