Triệu Trạch Kế nhíu mày: “Trần A Mãn, nàng nhận bạc rồi à.”
Nàng co rụt cổ, không dám trả lời.
Hắn ghé sát tai nàng, khẽ mắng: “Ta không bằng đống bạc đó sao. Về sẽ tính sổ với nàng.”
Rồi hắn nói với lão phu nhân, giọng không kiêu ngạo cũng không nịnh bợ: “Không có tiền lệ thì cháu tạo tiền lệ.
“Tổ mẫu, dù người có chấp nhận hay không, A Mãn vẫn là cháu dâu của người.
“Là thê tử duy nhất trong cuộc đời này của cháu.”
Lòng nàng thoáng chấn động.
Lão phu nhân tức giận: “Ta không chấp nhận, ta chỉ nhận công chúa làm cháu dâu.”
Đầu nàng bắt đầu nhức.
Nàng thực sự không muốn dính vào mớ rắc rối của họ.
“Hầu gia, ta đi trước được không. Tửu quán còn bận lắm.”
Triệu Trạch Kế lập tức nắm chặt cổ tay nàng.
“Nếu thật sự tổ mẫu không muốn thấy A Mãn, cháu sẽ xây một Phật đường ở vùng ngoại ô xa xôi, để tổ mẫu được yên tĩnh dài lâu, được không.”
Lão phu nhân tức giận đến mức ngón tay run rẩy.
“Thật là nghịch tử, ngươi còn là người của Hầu phủ không.”
Triệu Trạch Kế khẽ nhếch môi cười.
“Ý của tổ mẫu là muốn cháu rời khỏi phủ, để tổ mẫu mất một đứa cháu trai.”
Với tính cách của Triệu Trạch Kế, đã nói là làm.
Lão phu nhân cuối cùng cũng chịu thua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tieu-hau-gia-muon-lam-thong-phong-cua-ta-p2/7.html.]
“Ta không quản nổi, cũng không muốn quản nữa.”
“Vậy thì tốt nhất.”
“A Mãn, xuân năm sau, ta sẽ cưới nàng.”
Nàng nhìn về phía trời xa, chợt cảm thấy chút thương cảm cho A nương.
Thực ra, đôi khi đấu tranh cũng không phải lúc nào cũng thất bại.
Chỉ là phụ thân, ngay cả dũng khí tranh giành cho A nương cũng không có.
20
“A Mãn, xuân năm sau, ta sẽ cưới nàng.”
Đây là lần thứ hai Triệu Trạch Kế nói với nàng câu này.
Nàng đứng giữa làn gió, giúp hắn chỉnh lại áo giáp bạc.
“Lần này ngài lại đi bao lâu.”
“Khoảng một năm.”
Nàng gật đầu: “Được, hẹn một năm, ta sẽ đợi ngài quay về. Nếu ngài không về, ta sẽ gả cho người khác.”
Hắn nhẹ nhàng vuốt ve mặt nàng.
“Được, nàng chờ ta.”
Một năm hẹn ước, lời gả người khác chỉ là để hắn có thêm động lực mà thôi.
Nàng biết trận chiến này vô cùng gian nan.
Về công, hắn muốn biên cương yên ổn, bách tính an cư lạc nghiệp. Về tư, hắn muốn xin Thánh thượng một thứ.
Đó chính là đổi lấy tự do trong hôn nhân của mình.