“Ngài xem, đứa con ta sinh cho ngài đáng yêu không.”
Triệu Trạch Kế đột nhiên ngẩn người như trời trồng.
Một lát sau, hắn mới dần tỉnh lại.
Hắn buông một tay, kéo nàng vào lòng.
Khóe mắt hơi đỏ.
“A Mãn, những ngày ta không ở đây, nàng sinh con vất vả rồi.”
Đến lượt nàng sững sờ.
Hắn nghĩ đến điều đó sao.
Nàng vuốt nhẹ mặt hắn.
“Vậy từ nay phải đối tốt với ta hơn nhé.”
24
Nàng lại bước vào Hầu phủ.
Nàng bước vào Hầu phủ với thân phận đích mẫu.
Lúc này, Dũng Nghị Hầu phủ được trang hoàng lộng lẫy, lụa đỏ tung bay, chiêng trống vang rền, thật náo nhiệt.
Trong sảnh yến tiệc, có tiếng xì xào bàn tán.
“Tân nương vốn chỉ là một nha hoàn nhóm lửa.”
“Như thế làm sao xứng với Hầu gia.”
“Nghe nói còn là nữ chưởng quầy làm ăn buôn bán, công khai xuất đầu lộ diện.”
“Hầu gia hồ đồ quá, sau này không sợ bị đồng liêu chê cười sao.”
Triệu Trạch Kế nhìn đám khách khứa với ánh mắt sắc bén.
“Tháng Giêng, thê tử ta đã cho người đưa mười xe áo bông tới cho các tướng sĩ biên cương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tieu-hau-gia-muon-lam-thong-phong-cua-ta-p2/10.html.]
“Tháng Năm, thê tử ta đã cho người đưa mười xe lúa mạch đến doanh trại ở Mạc Bắc.
“Tháng Chạp, thê tử ta còn cho người đưa mười xe bánh bao đông lạnh đến quân doanh…”
Triệu Trạch Kế nâng giọng, uy nghi lẫm liệt.
“Nàng làm ăn buôn bán tử tế, quang minh chính đại, thì có gì không đúng.
“Những khoản tiền đó có thể giúp tướng sĩ ấm no, đánh thắng trận, sao lại không thể đàng hoàng.
“Dù là nữ nhi, thê tử ta vẫn có tấm lòng vì gia quốc.
“Xin hỏi các vị ở đây, phu nhân của các ngài có ai làm được như vậy không.”
Mọi người đều cúi đầu, hoặc quay mặt đi nơi khác.
Nàng khẽ kéo tay Triệu Trạch Kế.
Như một lời cảm tạ, cảm tạ hắn đã thấu hiểu cho nàng.
Triệu Trạch Kế thì thầm: “Lát nữa sẽ có lễ vật dành cho nàng.”
Chẳng bao lâu sau, người trong cung đến.
“Thánh chỉ tới.
“Thê tử Triệu gia, họ Trần, phẩm chất đoan trang, dung nhan thuần khiết, tài đức trời phú, xin sắc phong làm Gia Quý Quận phu nhân, ngay lập tức thi hành.”
Nàng ngây người, tim như dâng trào xúc động.
Nàng thật sự đã được phong làm Quận phu nhân rồi.
“A Mãn, đây là do vi phu và nàng cùng nhau giành được, có hài lòng không.”
Các phu nhân xung quanh đều ghen tỵ không thôi.
Nghe nói tối hôm đó, ai về cũng trách cứ phu quân của mình.
Cũng có người không phục, đáp lại thê tử rằng:
“Nàng chê ta không giành được phong hiệu phu nhân cho nàng, sao nàng không học theo Trần A Mãn mà làm việc nghĩa đi.”