TIỂU HẦU GIA MUỐN LÀM THÔNG PHÒNG CỦA TA - P1

5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ có điều mỗi lần hắn muốn chạm vào nàng, trong lòng nàng lại dâng lên sự phản kháng mạnh mẽ.

Haizz, chuyện bổ củi đó, thực sự là cực hình.

Có lẽ mặt nàng đã thể hiện quá rõ ràng, hắn nhìn chằm chằm vào nàng.

“Ngươi sợ ta.”

Dưới ánh nến, hàng mi dày của hắn rũ xuống như lông quạ, vẻ mặt thản nhiên, không thể đoán ra là vui hay giận.

Nàng đành nói thật: “Có chút đau.”

Hắn ngước mắt, thoáng sững sờ, nàng tưởng rằng hắn sẽ mắng nàng yếu đuối.

Hoặc như mấy ngày trước, không nói không rằng kéo nàng lên giường, khiến nàng mệt lả sống dở c.h.ế.t dở.

Không ngờ, hắn chỉ đen mặt, lạnh lùng: “Tắt đèn đi, ngủ.”

Mấy ngày trước hắn luôn như cái lò sưởi, dán sát nàng mà ngủ.

Đêm nay, giường rộng lớn, giữa họ có thể nằm thêm hai A Mãn nữa.

Như thế thật tốt, thoải mái, nàng cuộn tròn trong chăn ngủ ngon lành.

Giữa đêm bị đánh thức hai lần, Triệu Trạch Kế chẳng hiểu sao lại gọi nước hai lần.

Giọng trầm trầm: “Không cần nóng, phải là nước mát.”

Người này bị sao vậy, trời xuân còn lạnh lẽo, tắm nước lạnh hai lần, không sợ hại thân thể sao.

May là, đã ba ngày liên tiếp hắn không động vào nàng, ngày nào hắn cũng đi sớm về muộn, khó mà gặp mặt.

Trong phủ đều đồn rằng nàng thất sủng rồi.

Thực ra họ không hiểu, nàng chẳng bận tâm chút nào.

Cho đến ngày thứ tư, khi mặt trời lặn ở đằng tây.

Triệu Trạch Kế trở về.

“Gọi A Mãn qua đây.”

07

Nàng vén rèm bước vào.

Triệu Trạch Kế hôm nay khác hẳn mọi ngày.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tieu-hau-gia-muon-lam-thong-phong-cua-ta-p1/5.html.]

Thay bộ trường bào đen quen thuộc, hắn mặc áo gấm bạc, làm nổi bật gương mặt thanh tú, phong thái phi phàm.

Hắn ngồi trên giường với dáng vẻ vô cùng thoải mái.

“Qua đây.”

Nàng thở dài trong lòng.

Đêm nay, lại không tránh khỏi một trận bổ củi.

“Qua đây xem sách.”

“Xem sách.”

Chẳng lẽ là tranh vẽ phòng the.

Kẻ phóng đãng này, tự xem thì được rồi, còn ép nàng xem, thật không biết xấu hổ.

Nàng cúi đầu lí nhí, lặng lẽ bước qua.

Ơ, thật sự là xem sách, là tập Lạc Chương.

Triệu Trạch Kế ít khi xem sách, nhiều nhất cũng chỉ xem binh thư trong thư phòng.

Từ khi nào lại thích loại sách miêu tả tình cảm nam nữ, phong cảnh chốn phố phường thế này.

“Cái sách vô bổ này, đọc chỉ tốn thời gian của ta.”

Nàng biết ngay mà.

Hắn quăng quyển sách đi, tay liền vươn tới.

Nhưng hôm nay hắn rất khác thường.

Động tác dịu dàng hơn hẳn.

Vừa chậm rãi vừa âu yếm, vừa hôn vừa hỏi nàng:

“Thế này, được không.

“Thế này thì sao.

“Còn thế này thì.”

Những nụ hôn nhẹ như lông vũ rơi xuống người nàng, cộng với gương mặt tuấn tú pha chút tà mị của hắn, nàng suýt chút nữa thì động lòng.

“A Mãn, nói gì đi, hửm.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận