Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiểu Xuân vừa thở hổn hển vừa nói: “Lý Quản gia đang cho người đi tìm khắp phủ một nha hoàn đêm qua mang giày thêu uyên ương đấy. Nghe nói nha hoàn đó đã làm được việc tốt, Hầu gia muốn ban thưởng.”
A Mãn nghe mà đầu óc ong ong.
Tiểu Xuân và nàng cùng là a hoàn, ăn chung ngủ chung, tình như tỷ muội ruột thịt.
Cô ấy tất nhiên biết hôm qua nàng mang đôi giày nào.
A Mãn quá hiểu tính cách của Tiểu Xuân, tâm địa thì hiền lành, nhưng lại có chút ngốc nghếch, thật thà.
Nàng vỗ trán: “Vậy nên, tỷ đã nói với Lý quản gia rồi sao.”
“Ta không chỉ nói, mà còn giao luôn chiếc giày muội cất trong tủ cho ông ấy rồi.”
Cái gì. Giao… giao ra rồi ư.
A Mãn cảm thấy toàn thân như nhũn ra.
“Ai bảo con nha hoàn Tiểu Hà ở viện bên cạnh định giả mạo chứ. Phúc khí của tỷ muội tốt nhà ta, sao có thể để kẻ khác chiếm mất được.”
Thôi được rồi, A Mãn thầm nghĩ, muội đúng là đa tạ tỷ nhiều lắm.
Một khắc sau, nàng đã phải cúi đầu đứng trước mặt Triệu Trạch Kế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tieu-hau-gia-muon-lam-thong-phong-cua-ta-p1/2.html.]
Hắn đang thong thả thưởng thức món bánh trà quả do chính tay nàng làm.
Ánh mắt không buồn ngước lên, hắn lạnh lùng hỏi: “Đôi giày đó, không định giải thích gì sao.”
Trên bàn còn đặt một chiếc giày khác, chính là chiếc nàng làm rơi sáng nay.
04
A Mãn cắn môi, cố gắng suy nghĩ.
Nàng lấy hết can đảm, bịa chuyện: “Bẩm tiểu Hầu gia, đôi giày thêu uyên ương này không phải chỉ một mình nô tì có. Các nha hoàn khác cũng mang kiểu giày này, làm sao có thể khẳng định là của nô tì được ạ.”
“Ý ngươi là, ngươi không phải nha hoàn tên Tiểu Hạ.”
“Vâng ạ, nô tì tên là A Mãn.”
Nha hoàn Tiểu Hà ở viện bên kia muốn giả mạo đó, Hầu gia tốt nhất nên đi tìm cô ta.
Triệu Trạch Kế thoải mái tựa lưng vào ghế, ánh mắt sắc bén nhìn nàng chằm chằm.
“A Mãn.” Hắn nhấn nhá hai chữ ấy.
“Ta tối qua tuy say, nhưng không phải đã chết, ngươi hiểu không.”
“Ta cũng không đến mức say tới độ không phân biệt được A Mãn nhà ngươi là tròn hay méo.”