Tiệm Tư Vấn Thú Cưng Đặc Biệt Của Khu Phố V
4. Kinh doanh náo nhiệt
Lưu Ái Tâm nhận lấy Điềm Điềm, ôm nó vào phòng, sau đó tag nó trong nhóm chat.
[Trong tủ có thứ gì sao?]
Phô Mai Nhỏ Điềm Điềm: [Là dưới tủ! Em rơi xuống dưới tủ rồi!]
[Cậu? Cậu không phải đang ở đây sao?]
Phô Mai Nhỏ Điềm Điềm: [Là một em khác, em nhỏ hơn một chút.]
Trí thông minh của thú cưng đa số giống như trẻ con.
Có lúc chúng diễn đạt không rõ ràng.
Đang lúc Lưu Ái Tâm hoang mang thì đột nhiên có một con thú cưng trong nhóm lên tiếng.
[Mèo có thể đang nói đến ảnh của nó, hoặc là thứ gì đó giống nó.]
Người nói là một chú chó Alaska.
Nó cũng mới chuyển đến khu chung cư gần đây, nghe nói là được nữ chủ nhân nhận nuôi.
Trong số những con thú cưng tính cách đơn thuần, nó tỏ ra đặc biệt thông minh.
Lưu Ái Tâm nghe theo lời nó, tiếp tục hỏi Điềm Điềm vài câu.
Quả nhiên đúng như nó nói.
Lưu Ái Tâm thuật lại kết quả hỏi thăm cho cô gái.
"Hình như có thứ gì đó bị kẹt dưới tủ, lấy ra hơi khó, cậu cần tự mình nghĩ cách. Điềm Điềm nói sau khi về nhà, nó sẽ chỉ vị trí cho cậu, nó rất thích thứ đó, không lấy ra được nên rất lo lắng."
Cô ấy bán tín bán nghi rời đi.
Một tiếng sau, cô ấy gửi cho Lưu Ái Tâm một bức ảnh và lời cảm ơn.
[Trời ơi bạn ơi, cậu thật là thần kỳ! Thật sự tìm thấy đồ dưới gầm tủ rồi! Ở chỗ rất khuất, khó lấy ra lắm, thảo nào trước đây Lưu Ái Tâm nhìn vào mấy lần mà không thấy.]
Bức ảnh là một cái đầu mèo bằng vải nỉ hơi bị biến dạng.
Là do cô gái thu thập lông của Điềm Điềm rồi làm ra.
Thảo nào Điềm Điềm nói là nó nhưng nhỏ hơn một chút.
Sau chuyện này, cô gái trở thành fan cuồng của Lưu Ái Tâm.
Nhờ phúc của cô ấy, việc kinh doanh của cửa hàng càng thêm náo nhiệt.
Cuộc sống của Lưu Ái Tâm dần ổn định.
Ngoài việc phục vụ khách hàng, kiểm kê hàng hóa, xem nhóm chat hàng ngày.
Thì chính là đặt nước và thức ăn tươi ở cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tiem-tu-van-thu-cung-dac-biet-cua-khu-pho-v/4-kinh-doanh-nao-nhiet.html.]
Dụ dỗ những chú chó mèo hoang trong nhóm đến để hít hà.
Khác với thú cưng được nuôi trong nhà, đa số những chú chó mèo hoang đều im lặng.
Chúng không có nhà.
Cũng không có chủ đề chung nào với những con thú cưng khác.
Thậm chí có con còn rất ghét con người vì đã từng bị bỏ rơi.
May mà chúng không thể cưỡng lại đồ ăn.
Mặc dù nhiều lúc chúng ăn thức ăn cho mèo xong cũng không nói chuyện với Lưu Ái Tâm.
Nhưng liên tục mấy buổi sáng, Lưu Ái Tâm đều thấy một vài bông hoa ở cửa.
Chú chó mèo hoang thường xuyên đến nhất là Cam Ca.
Nó nói dạo này nghề bắt chuột khó làm ăn.
Lưu Ái Tâm đổ cho nó một bát thức ăn cho mèo.
Nó ăn ngon đến nỗi kêu meo meo như hát.
[Con người, ngươi tốt với mèo ta, mèo ta cho người xoa đầu, sau này mèo dẫn đàn em bảo kê cho ngươi.]
Lưu Ái Tâm mỉm cười đáp lại.
Thử hỏi Cam Ca có muốn sống cùng Lưu Ái Tâm luôn không.
Cam Ca lắc đầu từ chối.
Nó nói nó còn phải chăm sóc những đàn em khác, nhưng khi nào Lưu Ái Tâm cần thì cứ gọi nó.
Lưu Ái Tâm nghĩ, thật ra như vậy cũng tốt.
[Vậy nếu cậu và đàn em của cậu đói thì cứ đến đây bất cứ lúc nào, sau này trời lạnh, các cậu cũng có thể đến cửa hàng nghỉ ngơi tránh rét, nhưng cậu phải quản chúng cho tốt, không được phá phách đấy nhé.]
Cam Ca cọ cọ vào tay Lưu Ái Tâm, kêu meo meo đáp lại.
Hôm nay, Lưu Ái Tâm vừa tiễn một vị khách, định ngồi xuống nghỉ ngơi một chút.
Thì thấy một chú chó Shiba Inu đang spam trong nhóm chat.
Sài Tang: [Tức!]
[Tức!]
[Tức!]
[Tên kia mà mama mới nuôi cứ tự ý chạy ra ngoài chơi, còn ăn vụng đồ ăn vặt nữa thì phải làm sao?]