Tiệm Tư Vấn Thú Cưng Đặc Biệt Của Khu Phố V
11. Những ngày yên bình và ấm áp
Trong bệnh viện.
Bác sĩ lật xem bụng Cam Ca đã bị cạo sạch lông.
Cam Ca đeo vòng tròn bảo hộ, lặng lẽ rơi nước mắt.
"Hồi phục tốt rồi đấy, có thể cắt chỉ được rồi. May mà con mèo này đủ béo, nếu không nhát d.a.o đó đã cứa vào nội tạng rồi."
Lưu Ái Tâm không tỏ ý kiến gì.
Lúc bác sĩ cắt chỉ, Lưu Ái Tâm lặng lẽ lấy ra một thanh pate.
"Meo meo meo meo."
Cam Ca vừa lầm bầm chửi rủa, vừa ăn pate.
Ra khỏi bệnh viện, nó lặng lẽ than thở trong nhóm chat.
Trường Thọ: [Né cái loại pate này ra, tuy ngon nhưng lúc ăn, bụng vừa ngứa vừa đau.]
Phô mai nhỏ Điềm Điềm: [Trường Thọ? Cậu là miêu mới đến à? Không đúng, hình đại diện quen mắt quá.]
Quý ông Anh Quốc: [Ngu ngốc! Là AAA Cam Ca Tới Cửa Bắt Chuột ngày trước đấy.]
Sài Tang: [Ơ? Sao lại đổi tên rồi?]
Trường Thọ: [Mèo ta nhặt được một người hoang dã, cô ấy cần ta. Ta phải quy ẩn giang hồ rồi.]
"Meo meo meo?"
[Người, đúng không?]
Đúng, Lưu Ái Tâm cần một con mèo.
[Tôi tên là Lưu Ái Tâm, sau này cậu có thể gọi tôi là chị Tâm.]
Trường Thọ.
Chị Tâm.
Từ nay về sau, Lưu Ái Tâm không còn là người hoang dã không ai thèm nhận nuôi nữa rồi!
Không chỉ vậy, Lưu Ái Tâm còn được trải qua những ngày yên bình và ấm áp.
Thật tuyệt!
Chỉ là, trong lòng của Lưu Ái Tâm vẫn còn luôn lo lắng cho việc của chú chó Alaska sẵn sàng liều mạng để bảo vệ chú kia.
Cho đến một hôm nọ, Lưu Ái Tâm dẫn Trường Thọ ra ngoài phơi nắng.
Nó quay lưng l.i.ế.m lông, trông như một cái đùi gà đáng yêu.
Khiến Lưu Ái Tâm nhìn nó thèm nhỏ dãi.
Nó luôn sẵn sàng quay đầu lại, Lưu Ái Tâm luôn sẵn sàng tấn công bất ngờ.
Ngay khi Lưu Ái Tâm sắp thành công vươn móng vuốt ra chụp dính được Trường Thọ thì một giọng nữ vang lên ở cửa.
"Xin hỏi, bây giờ có rảnh tắm cho nó không?"
Lưu Ái Tâm quay đầu nhìn lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tiem-tu-van-thu-cung-dac-biet-cua-khu-pho-v/11-nhung-ngay-yen-binh-va-am-ap.html.]
Dưới ánh nắng, một chú chó Alaska đang ngoan ngoãn ngồi trên mặt đất.
Cùng lúc đó, trong nhóm chat Sóng Điện Não Thú Cưng Đáng Yêu Nhất Thành Phố, vang lên tiếng "ting ting".
Alaska: [Các thành viên, lâu rồi không gặp.]
Ngoại truyện - Về vài ba chuyện của Đại Thông Minh
Lúc đầu khi nuôi Đại Thông Minh, Lạc Phong thật sự đã đặt tên cho nó là Cầu Cầu.
Nhưng sau đó phát hiện ra nó có quá nhiều hành vi "thông minh".
Bao gồm nhưng không giới hạn ở:
Bảo bắt tay thì nó biểu diễn tại chỗ một bài nhảy tap dance.
Không cho nó tè bậy trong nhà, nó tưởng là không được tè luôn.
Bị ngã một cái, nó tưởng mình bị liệt hai chi dưới.
Vừa đi bằng hai chân sau, vừa kêu rên thảm thiết.
Làm Lạc Phong sợ hãi đến mức đêm đó phải vội vàng đưa nó đến bệnh viện.
Kết quả kiểm tra cho thấy chẳng có vấn đề gì.
Bác sĩ nói, có thể nó chỉ bị ngã đau nên tưởng mình bị liệt thôi.
Lúc này Lạc Phong vừa thở dài vừa nói: "Mày đúng là một Đại Thông Minh."
Nói nhiều quá, Đại Thông Minh cứ tưởng mình tên là Đại Thông Minh thật.
Và điều khó đỡ nhất chính là lần gần đây nhất.
Lạc Phong cứ tưởng theo tuổi tác, Đại Thông Minh sẽ khôn ra phần nào.
Không ngờ, càng lớn càng giữ nguyên bản chất.
Anh mua cho nó một cái bát ăn mới.
Kết quả Đại Thông Minh vừa ăn cơm chó, vừa đánh nhau với cái bát.
Lạc Phong tưởng nó không thích, lại đổi về cái bát cũ.
Không ngờ Đại Thông Minh lại đánh nhau với cái bát cũ, vừa chửi vừa cắn cái bát, thức ăn vương vãi khắp sàn.
Anh hỏi nó có chuyện gì.
Đại Thông Minh lập tức chạy lại chửi anh xối xả, còn đứng dậy lấy chân đánh anh.
Bất đắc dĩ, Lạc Phong đỏ mặt đến tiệm tư vấn thú cưng đặc biệt của Lưu Ái Tâm để hỏi cô.
Lưu Ái Tâm giao tiếp một hồi, vừa cười vừa nói: "Đại, à không, Cầu Cầu nói trước đây nó ăn no, bây giờ ăn không no. Nó cảm thấy cơm của nó ngày càng ít đi là do bị cái bát ăn mất."
Lạc Phong ôm trán: ...
Liệu có khả năng, là do dạ dày nó lại to ra rồi không nhỉ.
Chó ngốc!
Anh đúng là tạo nghiệp mà.
HOÀN TOÀN VĂN