Thời Sơ
Chương 8
Tôi nghe thấy Chu Thi Mạn khẽ nói ở phía sau:
"Cho dù cô có được tình yêu của cha Cố và mẹ Cố, cũng vô ích."
"Người mà Cố Tri Việt yêu là tôi."
Rất tốt, tiêu chuẩn của nữ chính phim thần tượng, chẳng phải là cùng nam chính, cho dù cha mẹ không ủng hộ, cho dù chống lại cả thế giới, cũng phải luôn luôn ở bên nhau sao?
Tôi chúc phúc cho cô ta.
Kết quả, mười phút sau, tôi gặp được nam chính phim thần tượng.
Cố Tri Việt dẫn theo một đám đàn em, chặn tôi ở hành lang.
12
Lúc này, giáo viên và học sinh đều đã rời đi, tòa nhà dạy học trống rỗng.
Cho dù tôi có cầu cứu, cũng sẽ không có ai nghe thấy.
Ngẩng đầu nhìn lên trên, lòng tôi lạnh đi một nửa.
Ngay cả camera giám sát cũng bị làm hỏng từ trước.
Đây là có chuẩn bị mà đến.
Cố Tri Việt đứng trước mặt tôi, anh ta thấp giọng nói: "Cố Thời Sơ, giấc mộng cá chép vượt long môn nên tỉnh lại rồi."
"Hôm nay, tôi sẽ cho cô thấy, kẻ giả nhân giả nghĩa sẽ có kết cục như thế nào."
Anh ta vừa dứt lời, đám đàn em bên cạnh đã xông lên, túm tóc tôi, trực tiếp đập tôi vào tường.
Một tiếng "bốp" vang lên, bụi tường rơi lả tả.
Tôi đau đến hoa mắt nhưng không biết lấy đâu ra sức lực, hung hăng đá vào hạ bộ của tên đàn em kia.
Chỉ nghe thấy một tiếng hét thảm thiết, tên đàn em ngã xuống đất, ngũ quan vặn vẹo thành một đoàn.
Sắc mặt Cố Tri Việt thay đổi, anh ta đang định cho những đàn em khác tiến lên, tôi đột nhiên lấy ra một chai rượu vang từ trong cặp sách.
Đó là chai rượu cha Cố tặng cho tôi để liên hoan tối nay, bảo tôi uống cùng các bạn.
Lúc này, tôi đập mạnh chai rượu vào tường, chất lỏng màu đỏ và mảnh vỡ văng tung tóe.
Sau đó, tôi giơ chai rượu lên, chĩa phần góc nhọn vào mười mấy tên con trai này.
"Đến đây!" Tôi lớn tiếng nói.
Tóc tai đã rối bù, dính đầy bụi bẩn.
Mũi có chất lỏng ấm nóng chảy xuống cằm, chắc là máu.
Tôi không biết bây giờ trông tôi điên cuồng đến mức nào nhưng rõ ràng, mười mấy tên con trai này đều bị tôi dọa sợ, nhất thời không ai dám tiến lên.
Tôi đưa tay lau m.á.u mũi, cười nói: