Thời Sơ
Chương 1
Kiếp trước, em gái được hào môn nhận nuôi, tôi được một cô lao công nhận nuôi.
Kết quả, nội bộ hào môn đấu đá nghiêm trọng, cha mẹ lạnh nhạt, anh trai bắt nạt, cuối cùng cô ta ra đi tay trắng.
Nhà tôi lại rất hòa thuận, thiếu gia hào môn còn yêu tôi, một bạch liên hoa nghèo khó, tất cả như một bộ phim thần tượng.
Cô ta ôm hận g.i.ế.c tôi, cùng tôi trở về ngày được nhận nuôi.
Lần này, cô ta vội vàng nhào vào lòng cô lao công:
"Chị ơi, lần này, nữ chính phim thần tượng đến lượt em rồi."
Nhưng cô ta không biết, nữ chính sở dĩ là nữ chính, không phải dựa vào xuất thân.
1
Tôi và em gái cùng nhau trùng sinh về ngày được nhận nuôi ở cô nhi viện.
Trong phòng viện trưởng có hai gia đình đang đứng, Cố gia và Chu gia.
Ba người nhà họ Cố đều ăn mặc sang trọng.
Người đàn ông mặc vest, người phụ nữ trang sức lấp lánh.
Con trai duy nhất của họ, Cố Tri Việt, mặc đồng phục cấp ba nhưng chân lại mang đôi giày thể thao phiên bản giới hạn toàn cầu.
Đây là Cố gia hiển hách nhất Giang Thành, cha Cố là ông trùm kinh doanh, doanh nghiệp dưới trướng ông đóng góp phần lớn thuế cho Giang Thành, mẹ Cố là phu nhân nổi tiếng trong giới thượng lưu, thường xuất hiện tại các buổi đấu giá trang sức và tiệc từ thiện, cùng các ngôi sao nổi tiếng nâng ly chúc tụng.
Con trai họ, Cố Tri Việt, được mệnh danh là Thái tử gia Giang Thành.
So sánh ra, Chu gia bên cạnh có vẻ mộc mạc hơn nhiều.
Trên tay hai vợ chồng đều hằn dấu vết lao động chân tay, quần áo có lẽ đã chọn bộ tốt nhất nhưng vẫn còn vết mồ hôi chưa giặt sạch.
Theo lời giới thiệu của viện trưởng, hai vợ chồng đều làm việc ở trường Trung học số 1 Giang Thành, chồng là nhân viên tạp vụ, vợ là lao công.
Kiếp trước, em gái Thi Mạn không chút do dự chọn Cố gia.
Nhưng giờ phút này, cô ta gần như sợ chậm chân, nhào ngay vào lòng cô lao công:
"Mẹ ơi, mang con đi đi, con muốn làm con gái của mẹ!"
"Từ nay về sau, con tên là Chu Thi Mạn!"
Trong tiếng hưng phấn của em gái, tôi bước về phía Cố gia.
Cứ như vậy, lựa chọn hoàn tất, chúng tôi được hai gia đình nhận về.
Rời khỏi cô nhi viện, tôi nghe thấy viện trưởng lẩm bẩm:
"Lạ thật, Thi Mạn xưa nay là đứa tham vọng nhất, trước đây những người đến nhận nuôi, hễ ăn mặc bình thường một chút, con bé đều không thèm nhìn."
"Lần này hào môn thật sự đến, sao con bé lại không chọn?"
Viện trưởng không hiểu tại sao.