THI NƯƠNG NƯƠNG
Chương 10
10.
Năm tôi tám tuổi, giặc ngoại xâm xâm lấn, nhiều tỉnh thành liên tiếp thất thủ, nhiều làng gần đó bị tàn sát thảm khốc, không còn lại một con gà con ch.ó nào.
Cha tôi nhớ đến kiếp nạn trong số phận của tôi, liều mạng chạy về làng báo tin, nhưng lại bị kẹt lại trong làng không ra được.
Có kẻ phản bội báo tin, nói cha tôi cấu kết với bọn loạn đảng, muốn bắt cha tôi phải chịu tội.
Kết quả chờ cả một đêm, giặc không thấy bóng dáng đâu.
Người trong làng nổi dậy phản công, bắt gọn kẻ phản bội, chạy ra ngoài làng xem.
Quân giặc không biết sao lại vòng vèo trong núi cả một đêm, nhiều tên đã ngã xuống đất, mệt mỏi không dậy nổi.
Mẹ gấu không hổ danh là thần hộ pháp của miếu nương nương, dẫn theo anh gấu lớn và anh gấu nhỏ đánh cho quân địch không còn một mảnh.
Bàn tay của gấu mẹ đánh một cái, thân hình thấp bé của kẻ địch bay ra xa hàng chục mét, ngã xuống đất m.á.u me be bét.
Cô Tiết thì càng tàn sát không nương tay, gi3t sạch gần ba trăm người, hút m.á.u từng người một.
Cuối cùng, tất cả đều có chút say máu.
"Khụ... không thể uống hết, thật sự không thể uống hết!"