Ta Xuyên Sách Thành Nô Tỳ

Chương 5

“Bệ hạ đã nghĩ xong chưa ạ? Ngài thật sự muốn giao yến hội quan trọng như thế cho Tạ tư thị sao?” Thế này là tín nhiệm Tạ Tư Nhiễm lắm đấy. Chung sống với nhau nhiều năm như vậy cuối cùng cũng không bằng nhất kiến chung tình.

Triệu Nhàn Viễn không phản bác được. Hắn không muốn để Từ Miểu bị cuốn vào cuộc tranh đấu giữa hắn và thái hậu, nên chỉ có thể khô khan giải thích: “Chuyện không phải như nàng nghĩ đâu.”

Tạ Ngọc Nhiễm là người của thái hậu, nhưng Triệu Nhàn Viễn cảm thấy dường như Tạ Ngọc Nhiễm không trung thành với thái hậu như người khác nghĩ. Thế nên hắn bắt tay với Tạ Ngọc Nhiễm. Hắn giúp Tạ gia lật lại bản án, còn Tạ Ngọc Nhiễm sẽ giúp hắn lật đổ thái hậu.

Tuy nhiên Từ Miểu không biết chân tướng, chỉ nghĩ rằng Triệu Nhàn Viễn muốn lên kế hoạch cho tương lai của hắn và Tạ Ngọc Nhiễm, mượn việc này để Tạ Ngọc Nhiễm làm quen với quyền hạn của Hoàng hậu trước mà thôi.

Từ Miểu thừa nhận lúc đó mình nói chuyện có hơi lớn tiếng, nhưng cũng không tệ đến mức khắp cung đều phải đồn thổi rằng: Từ Miễu dám nổi giận với bệ hạ, khiến bản thân mình bị Triệu Nhàn Viễn phạt cấm túc.

Triệu Nhàn Viễn bày tỏ mình khá oan uổng. Hắn thấy sắc mặt mấy ngày nay của Từ Miểu không tốt lắm, muốn cho Từ Miểu nghỉ ngơi một khoảng thời gian, kết quả lại bị hiểu lầm là cấm túc.

Trong thời gian Từ Miểu bị cấm túc, lão ma ma bên cạnh thái hậu đã tìm đến Từ Miểu: “Từ cung lệnh, thái hậu mời ngươi sang đó một chuyến.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ta-xuyen-sach-thanh-no-ty-bdvr/chuong-5.html.]

Năm đó thái hậu là hoàng hậu của Tiên đế, có một đứa con trai và một đứa con gái. Thái hậu vẫn luôn gai mắt Triệu Nhàn Viễn vì hắn cướp hoàng vị của con trai mình. Vậy nên sau khi Triệu Nhàn Viễn lên ngôi, thái hậu ngoài mặt cực kỳ tán thưởng Triệu Nhàn Viễn, nhưng thực chất không hề muốn gặp hắn mặt dù chỉ một lần. Chẳng những thế, thái hậu còn miễn thỉnh an hàng ngày. Ở trong cung, Từ Miểu hiếm khi nhìn thấy thái hậu, trước kia thái hậu cũng chưa bao giờ triệu kiến nàng.

Từ Miểu được người khác dẫn vào trong hậu điện để thỉnh an thái hậu theo lệ thường, nhưng qua hồi lâu lại không nghe thấy thái hậu nói miễn lễ. Thái hậu không nói nên Từ Miểu cũng không dám ngẩng đầu, cứ nửa quỳ trên mặt đất. Khoảng một tách trà (*) sau, một đôi giày thêu tơ vàng xuất hiện trong tầm mắt của Từ Miểu, trên giày khảm nạm minh châu Đông Hải đẹp đẽ quý giá, chéo váy sử dụng phượng hoàng được thêu bằng tơ vàng để tô điểm.

*一盏茶: thời gian để uống hết 1 tách trà, ước tính vào khoảng từ 10 tới 15 phút hiện nay.

“Từ cung lệnh, hôm nay ai gia gọi ngươi đến là muốn biết tình hình dạo này của hoàng đế. Tuy ai gia là mẫu thân của hắn, nhưng hoàng đế không bao giờ gần gũi với ai gia cả. Hoàng đế không hiểu chuyện, ai gia cũng không thể hùa theo hoàng đế được, ngươi nói có phải không hả Từ cung lệnh?” Giọng nói uy nghiêm truyền xuống từ trên đầu Từ Miểu.

“Ơ kìa, sao Từ cung lệnh vẫn còn quỳ thế này, mau đứng dậy đi.” Nghe được câu này của thái hậu, Từ Miểu mới đứng dậy.

Lúc này, lão ma ma bên cạnh thái hậu vội vàng vào điện, nói thầm vào tai thái hậu. Trên khuôn mặt được giữ gìn tốt của thái hậu hiện ra nụ cười, vốn là nụ cười của mỹ nhân, nhưng trong đó lại chứa đôi phần lạnh lùng.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận