Ta Xuyên Sách Thành Nô Tỳ
Chương 4
Vết thương trên người Triệu Nhàn Viễn càng ngày càng nhiều, hắn cũng càng ngày càng trầm lặng. Trước đó, Triệu Nhàn Viễn trong lòng Từ Miểu luôn thành thật đáng yêu, nhưng Triệu Nhàn Viễn của bây giờ càng ngày càng dè dặt, nhưng Từ Miểu lại không biết phải làm thế nào.
Nàng không có cách nào thay đổi hiện trạng, thậm chí nàng bị buộc càng lún càng sâu ở nơi đây, không thể nào trốn thoát. Dù có bao nhiêu uất ức và đau khổ thì cũng chỉ có thể lặng lẽ nuốt xuống, bởi nàng đâu còn là cô gái được tuỳ tiện làm nũng trong lòng cha mẹ nữa. Thay vì nói những năm qua nàng vẫn luôn là người chăm sóc một Triệu Nhàn Viễn nhỏ tuổi hơn nàng, chi bằng nói hai người họ nương tựa vào nhau, trưởng thành cùng nhau.
Từ Miểu vừa đến thế giới này cũng mới mười tám tuổi, là một cô gái vừa thi đại học xong, miễn cưỡng có thể chăm sóc bản thân. Ở nơi cung cấm ăn thịt người này, vì có thể giúp nàng và Triệu Nhàn Viễn sống sót, Từ Miểu buộc phải xoay xở giữa cung nữ và thái giám các cung, chỉ mong đổi lấy càng nhiều thức ăn và quần áo, để sống qua mùa đông lạnh lẽo của triều Ân.
“Miểu Miểu, sau này ta sẽ bảo vệ ngươi. Ta nhất định sẽ khiến những kẻ ức h.i.ế.p chúng ta phải hối hận khi sống trên đời này.” Đêm giao thừa là một đêm gia đình vui vầy, cho dù bên ngoài náo nhiệt bao nhiêu nhưng trong lãnh cung lại luôn tiêu điều. Nàng và Triệu Nhàn Viễn dựa sát vào nhau, đêm đông này cũng không khắc nghiệt lắm.
Nhìn Triệu Nhàn Viễn mới tròn mười tám tuổi, cũng trạc tuổi nàng khi lần đầu đến thế giới này, đều là độ tuổi chưa trưởng thành. Triệu Nhàn Viễn có đôi mắt phượng hẹp dài, khoé mắt xếch lên mang theo chút sắc sảo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ta-xuyen-sach-thanh-no-ty-bdvr/chuong-4.html.]
Sức sống trẻ trung trên cơ thể chàng trai trẻ đã hoàn toàn bị thu lại, thay vào đó là sự sắc bén tiềm ẩn nhuốm phần lạnh lùng.
Dần dần, số lần mà những hoàng tử và công chúa kia đến gây sự càng ngày càng ít, đồng thời thời gian Từ Miểu có thể nhìn thấy Triệu Nhàn Viễn cũng càng ngày càng ít.
Không bao lâu sau, họ chuyển ra khỏi lãnh cung, đến một cung điện lớn hơn, thỉnh thoảng Từ Miểu sẽ tìm một số thoại bản để đọc, có lúc Triệu Nhàn Viễn cũng sẽ nhờ người mang mấy cuốn thoại bản từ ngoài cung đến cho Từ Miểu.
Triệu Nhàn Viễn dần giành được sự sủng ái của hoàng đế. Sức khoẻ của hoàng đế càng ngày càng yếu, sự tranh đấu giữa các hoàng tử ngày càng gay gắt. hoàng đế băng hà, Triệu Nhàn Viễn đã giành được thắng lợi cuối cùng trong đại chiến đoạt đích tàn khốc.
Một tháng sau cử hành đại điển đăng cơ, Từ Miểu nói với nữ quan của Thượng Y cục rằng lễ bào đăng cơ sẽ do đích thân nàng trình lên cho hoàng đế. Từ Miểu muốn dùng cách này để tác động đến cuộc gặp gỡ của Tạ Ngọc Nhiễm và Triệu Nhàn Viễn, cũng như tác động đến tình tiết trong sách.
Nhưng mấy tháng sau, Từ Miểu phát hiện cho dù nàng can thiệp vào tình tiết trong sách thì việc họ gặp nhau trong cung vẫn sẽ không thay đổi.
Tiệc giao thừa trước kia đều do hoàng hậu chủ trì lo liệu, nhưng Tân đế kế vị lại không có hoàng hậu, buộc phải do thái hậu thay mặt tổ chức. Song thái hậu từ chối vì không được khoẻ, nên nhất thời Triệu Nhàn Viễn không tìm được người thích hợp.