Ta Xuyên Sách Thành Nô Tỳ
Chương 29
Đột nhiên, hai ám vệ từ mái nhà nhảy ra và giữ Từ Miểu lại.
Không bao lâu sau, Từ Miểu đã bị điểm huyệt, trói lại và ném đến bên chân Triệu Nhàn Viễn.
“Nói đi, là ai cử ngươi đến đây, đến g.i.ế.c ta hay là đến… để quyến rũ ta?” Vừa nói, hắn vừa cầm roi da bên cạnh lên.
“Cho dù là đến làm gì, kẻ nào làm thành khuôn mặt này đều đáng chết.”
Từ Miểu còn chẳng thể lắc đầu được. Nàng muốn nói chuyện, nhưng bởi vì bị điểm huyệt cấm khẩu nên không thể mở miệng. Nàng nhìn chiếc roi có ngạnh, từng giọt nước mắt lớn tuôn ra từ hốc mắt.
Có lẽ Triệu Nhàn Viễn không ngờ sẽ có loại sát thủ nhát gan như vậy, cười nói: “Dáng vẻ này của người lại khiến ta nổi lên chút hứng thú đấy, bình thường những sát thủ kia đều thấy c.h.ế.t không sờn, có cạy thế nào cũng không mở miệng.”
“Nhưng ta ghét ngươi khóc lóc bằng gương mặt này. Huyền Nhất, lột da mặt của nàng ta.”
Huyền Nhất sờ bên mặt của Từ Miểu một lượt, tỏ vẻ nghi hoặc. “Chủ tử, không có dấu vết.”
Triệu Nhàn Viễn nghe vậy thì cau mày: “Vậy là dùng d.a.o sửa thành như thế rồi. Nếu là vậy, ngươi rạch mặt của nàng ta đi, đừng để ta nhìn thấy có điểm gì giống với Từ Miểu đấy.”
“Vâng.”
Từ Miểu trợn mắt nhìn Huyền Nhất cầm con d.a.o đi đến. Triệu Nhàn Viễn vẫn không thể kìm được: “Bỏ đi, đừng rạch nữa, để ta xem thử.”
Nhìn vẻ mặt lúc nhớ nhung lúc lại chán ghét của Triệu Nhàn Viễn, Từ Miểu vừa sợ hãi vừa tức giận. Ngươi có thể cho ta nói một câu không, đừng cứ chốc nhớ nhung ta chốc lại muốn g.i.ế.c ta chứ.