Sau Khi Hoàn Thành Nhiệm Vụ Cứu Rỗi, Nam Chính Đã Chán Ghét Tôi.
Chap 2
3.
Tô Lạc hét lên một tiếng chói tai, ôm mặt nép vào lòng Lương Vũ Hoài, nức nở rơi nước mắt.
"Lương tổng, đau quá... Tôi có bị hủy dung không?"
Lương Vũ Hoài luống cuống lau nước mắt cho cậu ta, dịu giọng dỗ dành:
"Đừng khóc nữa, Lạc Lạc."
Trước đây, khi nói những lời ngọt ngào với tôi, anh ấy cũng từng khẽ gọi tôi là "Nguyệt Nguyệt".
Bất giác, tôi cảm thấy ghê tởm.
Dỗ dành xong người tình, Lương Vũ Hoài nhíu mày nhìn tôi:
"Quý Trúc Nguyệt, từ khi nào cậu trở nên ngang ngược như vậy?"
Tôi cười lạnh:
"Sao anh không hỏi xem vị thư ký tốt của anh đã nói những gì?"
Lời vừa dứt, nước mắt của Tô Lạc rơi càng nhiều hơn.
"Tôi không nói gì cả, tôi chỉ ghen tị với tình cảm tốt đẹp của hai người, vậy mà anh ấy đột nhiên ra tay!"
"Tôi thật sự không nói sai gì hết, tôi không có mà!"
Ánh mắt của Lương Vũ Hoài hướng về trợ lý:
"Cậu nói đi."
Ánh mắt trợ lý do dự một hồi giữa tôi và Tô Lạc, rồi cắn răng lên tiếng:
"Thưa sếp, Tô Lạc thật sự không nói gì cả."
Giờ thì ngay cả nhân viên trong công ty cũng đã biết, giữa tôi và Tô Lạc, ai quan trọng hơn trong mắt Lương Vũ Hoài.
Sự lạnh lẽo trong lòng tôi càng thêm rõ rệt.
Tôi xoa xoa cổ tay, chỉ vào trợ lý và ra lệnh:
"Ngày mai cậu không cần đến công ty nữa."
Coi tôi là kẻ dễ bắt nạt sao?
Chưa để Lương Vũ Hoài kịp phản ứng, tôi tiếp lời:
"Cổ phần của tôi trong công ty, khi nào anh giao đây?"
Ngoài phần cổ phần tôi được chia lúc công ty vừa mới thành lập, Lương Vũ Hoài từng hứa sẽ chuyển cho tôi thêm 1% mỗi năm.
Anh ấy đã từng ôm tôi, hôn lên trán tôi và khẽ hứa:
"Nguyệt Nguyệt, mọi thứ của anh đều là của em, chỉ cần em đừng rời bỏ anh."
Thế nhưng bây giờ, anh ấy lại vỗ nhẹ lên lưng Tô Lạc để trấn an, và khi nghe lời tôi nói, khuôn mặt anh đầy vẻ chế nhạo.
"Quý Trúc Nguyệt, tôi nuôi cậu chưa đủ hay sao, giờ cậu còn nhắm đến cổ phần công ty nữa? Trước đây sao tôi không nhận ra cậu lại ham tiền đến vậy?"
"Cậu ngày ngày chỉ biết ăn ngủ ở nhà, cậu đã đóng góp gì cho công ty chưa? Dựa vào đâu mà đòi cổ phần từ tôi?"
Những lời hứa khi xưa, lúc cùng nhau bắt đầu từ con số không, đã sớm bị thời gian xóa nhòa.