Sau Khi Bị Phụ Huynh Bạo Lực Mạng, Tôi Nổi Tiếng

C4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

2 giờ sáng.

Ánh sáng lạnh từ màn hình điện thoại chiếu vào mặt tôi.

Không ngủ được, thì cứ làm loạn một trận đi.

Tôi dồn dập nhắn tin trong nhóm phụ huynh:

[@Mẹ Dao Tông ngủ chưa ạ? Tôi vừa hay không ngủ được, muốn trò chuyện chi tiết với bà về biểu hiện của Dao Tông hôm nay ở trường.]

[@Mẹ Dao Tông đã năm phút rồi, sao bà không trả lời tin nhắn vậy ạ? Có chuyện gì muộn phiền trong lòng sao?]

[@Mẹ Dao Tông bà không trả lời tin nhắn, vậy tôi gọi điện nhé?]

Trong nhóm vẫn không ai hồi đáp.

Tôi trực tiếp gọi điện.

[Tút——]

Cúp máy ngay lập tức.

[Tút——]

Lại cúp.

Đến lần thứ năm gọi, điện thoại cuối cùng cũng được kết nối.

Giọng Lương Lan Chi rít lên từ kẽ răng:

"Cô! Giáo! Trần! Cô bị điên à?! Bây giờ là mấy giờ cô có biết không?!"

Hì hì.

Hóa ra bà ta cũng biết buổi tối không được làm phiền người khác.

Giọng tôi ngọt đến mức phát ngán:

"Mẹ Dao Tông. Không phải do tôi lo lắng sao! Bà cứ nhấn mạnh tin nhắn phải trả lời trong vòng 5 phút mà? Tôi thấy bà mãi không trả lời, sợ bà có chuyện gì..."

Đầu dây bên kia truyền đến tiếng vật nặng rơi xuống đất.

Tiếp đó là giọng Lương Lan Chi giận dữ: "Rốt cuộc có chuyện gì? Có! Chuyện! Thì! Nói! Nhanh!"

"Là thế này, hôm nay bạn Dao Tông bước chân trái vào lớp trước, điều này cho thấy cậu ấy có thể quen dùng chân trái hơn, tôi đề nghị bà nên đưa cậu ấy đi kiểm tra cột sống vào một ngày nào đó."

"Cô bị thần kinh à! Ai muốn nghe mấy cái này lúc nửa đêm?!"

"Còn nữa! Bạn cùng phòng của cậu ấy nói bữa sáng cậu ấy chỉ ăn hai miếng bánh bao rồi vứt đi, trẻ con kén ăn như vậy không được đâu, sẽ không cao lên được ."

Tiếng thở của Lương Lan Chi ngày càng nặng nề.

Tôi có thể tưởng tượng ra biểu cảm của bà ta bây giờ.

"Đúng rồi đúng rồi! Hôm nay trên lớp Quản lý học cậu ấy cứ ngáp mãi, tôi nghĩ có lẽ chất lượng giấc ngủ của cậu ấy không tốt..."

"CÚT!!!"

Điện thoại bị cúp cái rụp.

Tôi hài lòng nhìn vào nhật ký cuộc gọi.

8 phút, hơn lần trước 1 phút.

Những ngày sau đó.

Tôi hoàn toàn hóa thân thành giáo viên phụ trách siêu chu đáo .

Không phân biệt thời gian, không phân biệt địa điểm.

Miễn là tôi thức và rảnh rỗi, tôi sẽ gọi điện để báo cáo cho bà ta.

Phần lớn thời gian là AI gọi.

Thỉnh thoảng sẽ là tôi đích thân gọi.

Một tuần sau.

Lương Lan Chi cuối cùng cũng sụp đổ tâm lý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-bi-phu-huynh-bao-luc-mang-toi-noi-tieng/c4.html.]

WeChat đột nhiên hiện lên thông báo: [Bạn đã bị xóa khỏi nhóm giáo dục chất lượng cao]

Tôi vội vàng gửi ảnh chụp màn hình cho Lương Lan Chi.

"Mẹ Dao Tông, chuyện này là sao vậy ạ?"

Phản hồi tôi là dấu chấm than lạnh lẽo.

Tôi cười lăn lộn trên giường.

Loại người như bà.

Tôi còn không trị được sao?

Anan

Thế nhưng tôi lại không hề hay biết, đây chỉ mới là khởi đầu mà thôi.

Điện thoại đột nhiên rung lên.

Bạn thân gửi đến một tin nhắn.

"Cưng ơi, mau xem! Tin sốc chấn động nè!"

Phía sau là một bài đăng.

Tôi tiện tay bấm vào, tiêu đề hiển nhiên là:

[Cô giáo nữ lúc nào cũng thích mặc váy ngắn có bình thường không? Chẳng lẽ là tôi nghĩ nhiều rồi?]

ID của người đăng bài là [Thiên Thần Hộ Mệnh], mở đầu là một đoạn kể lể đẫm nước mắt:

[Con trai tôi từ nhỏ đến lớn đều là một đứa trẻ ngoan, thành tích nằm trong top 10 của khối, ngay cả tay con gái cũng chưa từng chạm vào. Nhưng từ khi lên đại học, thằng bé hoàn toàn thay đổi !]

[Tôi phát hiện trong máy tính của thằng bé có một đống… những thứ khó coi, quần lót thì luôn có… những vết tích lạ! Nhưng hỏi các bạn học xung quanh của nó,  họ đều nói bên cạnh nó không có cô gái nào cả.]

[Cho đến ngày họp phụ huynh, tôi phát hiện con trai cứ nhìn chằm chằm vào một cô giáo. Cô giáo đó ăn mặc rất hở hang, đi lại còn cố tình uốn éo…]

[Tôi đã có lòng tốt nhắc nhở cô ta chú ý ăn mặc, kết quả cô ta lại gọi điện mắng tôi mỗi đêm khuya! Chẳng lẽ tôi thực sự sai rồi sao?]

Tay tôi run lên.

Suýt chút nữa làm rơi điện thoại vào mặt.

Cái cốt truyện này...

Sao vừa quen vừa lạ vậy?

Khu vực bình luận đã nổ tung rồi.

Mấy bình luận được like nhiều nhất khiến huyết áp tôi tăng vọt:

[Cái loại tiện nhân này mà xứng làm giáo viên ư? Đề nghị đưa info cô ta! Cô giáo nữ của tôi cũng vậy, sau này bị phụ huynh gặp đang ở khách sạn với ba học sinh nam…]

[Tôi dạy học mười năm rồi, từ trước đến nay chỉ mặc đồ thể thao rộng rãi, cô giáo này chắc chắn có vấn đề!]

[Con trai của chủ thớt đã thành niên chưa? Đề nghị liên kết các phụ huynh khác báo cảnh sát, tống cô ta vào tù đi!]

Điều khiến tôi rợn tóc gáy nhất là bình luận mới nhất của chủ thớt.

"Cảm ơn mọi người đã quan tâm, con trai tôi năm nay học năm nhất đại học, vừa mới thành niên."

Năm nhất đại học?

Vừa mới thành niên?

Gọi điện lúc nửa đêm?

Mấy từ khóa này khiến thái dương tôi giật giật liên hồi.

Chủ thớt này không lẽ nào là Lương Lan Chi chứ?

Tôi lập tức bấm vào trang chủ của [Thiên Thần Hộ Mệnh], phát hiện đây là một tài khoản mới lập, chỉ đăng duy nhất bài này.

Không thể nhìn ra thông tin gì.

Nhưng sự nhạy cảm nghề nghiệp khiến tôi lập tức bấm nút quay màn hình, lưu lại toàn bộ bài đăng một cách đầy đủ.

Còn tiện tay nhấn nút lưu vào danh sách yêu thích.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận