Nhau Thai Người

Chap cuối

 

 

04. 

 

Đẩy cánh cửa gỗ ra, vừa bước vào sân đã thấy âm u tịch mịch. Đêm khuya lại không một bóng người hay tiếng động. Tiếng cửa gỗ cọt kẹt tiếng gió thổi chập chờn làm người ta dựng tóc gáy. 

 

Nơi ông chọn để dụ yêu tà ra chính là nhà bà Xiểm, nơi căn nguyên của tội lỗi. Cũng là nơi duy nhất nó " có thể " vào được. 

 

Đặt hình nhân xuống nền đất, ông vẽ ba lá bùa đỏ chiêu tà. Hai tay con hình nhân cuốn chặt chỉ đỏ đã tẩm m.á.u gà trống. Ba lá bùa dán lên vai và trán hình nhân. Bây giờ chỉ cần chờ nó lần theo mùi m.á.u và hơi thở sinh hồn mà mò tới thôi. 

 

Đợi rất lâu cũng không có một động tĩnh nhưng ông biết nó sẽ tới, nhân quả này ép buộc nó phải tới. Ông lấy kiếm và bùa trừ tà đã chuẩn bị ra. Bùa ông dùng chủ yếu là bùa ngũ lôi đạo gia Mao Sơn, uy lực trảm yêu trừ tà rất mạnh. Loại bùa này vẽ thành rất khó. Người vẽ đạo hạnh phải cao, trước khi vẽ cần chay tịnh sạch sẽ niệm pháp quyết tổ sư gia, tế bút tế mực tế giấy. Sau đó mới hạ bút vẽ bùa, phù văn phải trong một sẽ vẽ, không được lệch hay ngừng một giây. Ngũ lôi là năm đạo thiên lôi trong đó có dương hoả chí linh đánh lui mọi tà vật. Đây là một trong những loại bùa thường thấy ở đạo gia. 

Thanh kiếm lần này ông sử dụng là kiếm đồng tiền. Vì yêu vật này không sợ dương khí. Dương khí trên gỗ đào không đủ để áp chế nó. Kiếm đồng tiền này ông là ông tự luyện được đại đế cho vào lửa của nữ la sát mới đúc thành hình. Lần này dùng đến nó cũng là do quá nhiều tội nghiệt. 

 

Kiếm đồng tiền vừa vung ra đã lắc liên hồi chuôi kiếm bằng pháp ấn đạo gia rung lên báo hiệu có tà vật tới gần. 

 

- Đợi lâu thế cuối cùng cũng tới. Xem ra là chó cùng rứt dậu. 

 

Hai tấm hoả phù vung lên cháy phừng phừng trên không trung. Thắp sáng cả một khoảng sân rộng. Trước mắt ông là một con vật khổng lồ hung tợn. Cả mình tràn đầy sát khí nhìn ông. Nó biết mình bị lừa nhưng sự căm tức khiến nó tự rơi vào bẫy. Ầm ầm lao đến muốn cắn nát ông. Ông Thất nhanh nhẹn tránh né từng đòn tấn công của nó. Dắt nó đi theo một vòng tròn. Khi né bên phải khi né bên trái, từng bước đi vần vần theo âm dương ngũ hành. Tay cầm kiếm tay kẹo phù nhưng ông vẫn không công kích nó. Con vật điên cuồng tấn công nhưng luôn chụp vuột. Đến khi bước cuối trong ngũ hành trận vừa xong thì ông ngừng lại chĩa kiếm về nó. Bùa ngũ lôi phóng tới làm con vật như bị lửa thiêu đốt mà gào thét. Ông lại tiếp tục trì chú 

 

Nhất sát thượng giới tinh

Nhị sát trung giới tà

Tam sát hạ giới ma

Tứ sát địa giới âm

Ngũ sát tà đạo quỷ thần..

Phụng Thỉnh thái thượng lão quân cấp cấp như luật lệnh..sát. 

 

Con vật bị giam lại trong vòng tròn, những hàng chữ Triện sáng lên trên mặt đất. Nó vẫn lao đến nhưng bị bật lại. 

 

- Nghiệt súc...mi phạm phải luật trời thiên địa bất dung. Phạm giới nghiệt. Vĩnh viễn không thể thành người. Ta thay trời hành đạo diệt bỏ yêu tà siêu độ vong linh. Kiếp trước làm điều sai phạm bị phạt làm súc sinh chịu đoạ của súc sinh nhưng lại không biết hối cải. 

 

Mỗi câu nói ứng với một đạo sét đánh ở trong pháp trận. Kiếm đồng tiền hạ xuống tương ứng với một đạo. Cứ thế không ngừng trút xuống đánh nát từng chút đạo hạnh mà nó tích cóp. Từng luồng khí đen bay khỏi người nó bị giam vào pháp trận. Oán khí ngút trời kéo theo tà ma khắp nơi tìm đến. Tà ma có tính thôn phệ, khi một đồng loại ngã xuống chúng sẽ cắn nuốt đạo hạnh của nó. Một lần tiến mười bước. Uy lực kiếm đồng tiền phát huy cực hạn, lửa nữ bạt của la sát bùng lên thiêu rụi ác khí nhưng lại bỏ qua những tia tàn hồn mong manh đang bay ra khỏi con súc sinh. Nó vẫn cựa quậy muốn chạy trốn cho đến khi tia yêu lực cuối cùng bị đốt rụi. Để lại là một cái xác lợn đang dần teo tóp lại chỉ còn một lớp da bọc xương. Đây vốn là hình hài nó nên có. 

 

Ông Thất lấy chuông chiêu hồn lắc từng nhịp, cố hồn phù đốt lên. Những tàn hồn kia nhanh chóng bắt lấy linh lực kia, cùng nhau cuộn thành một cục. Ông nhận lấy dùng cố hồn phù bao lấy rồi nhẹ nhàng bỏ vào túi. 

 

Họ là những căm phẫn, sợ hãi và oán niệm còn sót lại của những người đã mất. Vô tri vô giác bám theo con lợn. Hồn phách của họ đã bị " ăn " mất không thể đi đầu thai. Sót lại chút ít này chỉ có thể nhang khói thờ phụng sau khi mồ yên mả đẹp. Tích cóp không chục năm cũng phải trăm năm mới có thể lành lặn vào luân hồi. 

 

- Mọi người đã chịu khổ rồi. Nay ác nghiệt đã chết. Coi như đã cắt được một phần nhân quả. Cố gắng ôn nhưỡng chờ đợi một thời gian. Muốn rời đi hay ở lại thì tùy mọi người. 

 

Thu dọn một chút đồ vật rồi dùng phủ thanh tẩy xử lý xác con lợn, xong xuôi đâu đấy ông mới ra về. 

 

Thật ra g.i.ế.c nó không khó, khó cái là trên người nó đeo theo mạng người bọn họ hãy còn bám trụ lại đó. Cưỡng ép g.i.ế.c nó thì ngay cả một cơ hội bọn họ cũng mất đi. Tội nghiệt sẽ mãi còn đó. Người c.h.ế.t mãi không siêu thoát được, mà cũng không còn gì để siêu thoát. Ông mới dùng thanh kiếm này. 

 

Trăng trên trời sáng trứng sau khi mây đen bị xua đi. Trên con đường làng bóng người đàn ông bước đi khoan thai nhẹ nhàng. Người trong làng mất đi quá nửa, thanh niên trai tráng không còn mấy. Làng này vừa trải qua tai ương sẽ khó khăn lắm. Có lẽ ông ở lại đây một thời gian vậy. Vừa đi về ông Thất vừa đăm chiêu suy nghĩ. Lúc về tới cổng nhà ông Thuận thì trời cũng vừa tờ mờ. 

 

- Chắc mọi người còn ngủ. Thôi chờ thêm một chút. Ngày mai còn nhiều việc phải làm lắm. 

 

Ông ngồi ngay trước cửa nhà đợi một hồi cho tới khi trong nhà vang lên tiếng động ông mới lên tiếng gọi cửa: 

 

- Bác Thuận ơi...tôi Thất về rồi đây. 

 

Ông Thuận trong nhà nghe tiếng gọi thì hơi chần chừ. Ông nghĩ lại lời thầy dặn Thạch hôm qua rồi lại lưỡng lự. Ông Thất gọi đến lần thứ năm ông mới chạy ra mở cổng. Thấy là ông Thất thật, còn lành lặn phấn chấn trở về thì ông mừng lắm: 

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận