5
Trời chưa tối hẳn, người đến chợ đêm vẫn còn lác đác.
Chúng tôi vội vàng bày biện gian hàng. Để tránh bị nhận ra, ai nấy đều đeo khẩu trang.
Chợ đêm đầy ắp những món ăn vặt: từ sữa chua tuyết, kem tươi đủ loại. Tôi nghe ngóng được giá còn rẻ hơn cả gian hàng của chúng tôi từ mấy khách xung quanh.
Cả bọn bốn người ngồi thừ ra tại gian hàng, mắt to tròn nhìn nhau. Tôi thì vốn sợ giao tiếp, ngồi im như vậy thôi đã là quá sức.
Mà chỉ cần Thẩm Chi Ý cất tiếng, nhất định sẽ bị nhận ra.
Nhưng thuê cái gian hàng này hết 500 tệ, đã hứa nấu một bữa cơm đầy đủ sắc hương vị, ít nhất cũng phải chuẩn bị 200 tệ tiền nguyên liệu.
Nhìn trời dần tối, trước quầy vẫn lèo tèo khách.
Tôi hít sâu, định bụng lên tiếng mời khách.
Thế mà Hạ Thiên lại kéo tay tôi.
“Mẹ, để con lo.”
Nó kéo Thẩm Chi Ý sang một bên, thì thầm to nhỏ một hồi rồi nắm tay nhau rời đi. Chẳng mấy chốc, cả hai quay lại.
Trước gian hàng của tôi, Hạ Thiên gọi một bát thạch dâu, ăn luôn tại chỗ.
Tôi chẳng hiểu mô tê gì.
Nhìn nó ăn hết sạch bát thạch, rồi đột nhiên nằm vật xuống đất lăn lộn.
“Bố, con còn muốn ăn nữa! Bố không mua thì con không dậy đâu!”
Thẩm Chi Ý đứng bên nhìn nó lăn lộn, một tay giữ nó, một tay dỗ dành: “Nhìn kìa, bên kia còn có kem và trà sữa, bố mua cho con thứ khác nhé.”
Như một ông bố chiều con không có giới hạn.
“Không, con không muốn! Hôm trước ăn kem xong đau bụng, chắc không sạch. Thạch dâu này ăn vào không sao cả, con chỉ muốn ăn cái này thôi!”
Một màn kịch nó diễn khiến tôi sững sờ: vừa khen thạch dâu của chúng tôi, vừa chê bai mấy quầy khác.
Tôi thấy có mấy phụ huynh đang xếp hàng ở quầy kem, bỗng dưng kéo con sang chỗ tôi.
Chợ đêm rộng thật, nhưng màn lăn lộn ăn vạ cộng thêm “review chân thực” này đủ để gây náo động một góc. Mọi người bắt đầu bu lại xem.
Thẩm Chi Ý làm ra vẻ bất đắc dĩ, dỗ dành: “Được rồi, bố mua cho con.”
Tiểu Nam Phong tinh ý kéo tay áo tôi: “Mẹ, nhanh đưa thêm cho anh ấy một bát đi.”
Tôi nhanh tay đưa cho Thẩm Chi Ý một bát thạch dâu nữa, anh ta múc một thìa lớn bỏ vào miệng.
Rồi anh ta nói như thật: “Ừm, ngon thật đấy!”
Tôi suýt bật cười vì diễn xuất của anh ta – mà đem lên phim chắc chắn chẳng ai trao giải – nhưng không thể phủ nhận, màn quảng cáo này quá đỉnh.
Từng nhóm phụ huynh dắt con lại hỏi han. Sạch sẽ, ngon miệng, lại không đau bụng – đúng là sát thương chí mạng với những người lo cho con.
Nguyên liệu vốn lo ế ẩm, chưa đầy một tiếng đã bán hết veo.
Để tránh bị lộ, Thẩm Chi Ý dắt Hạ Thiên đi chỗ khác, không quay lại gian hàng.
Tôi nhìn những giọt mồ hôi lấm tấm trên mặt Tiểu Nam Phong, cẩn thận lấy ra bát thạch dâu cuối cùng đưa cho con bé. Ánh mắt con bé sáng rực lên, tôi xoa đầu nó, thương lắm.
Con bé hiểu chuyện vô cùng, bận bịu suốt mà không kêu một câu mệt, miệng luôn ngọt ngào gọi “chị ơi”, “anh ơi”.
Không ít phụ huynh mua hàng cũng khen con bé ngoan.
Khi tôi thu dọn xong quầy, Thẩm Chi Ý và Hạ Thiên vẫn chưa quay lại. Nghe người trong chương trình bảo họ về trước rồi, tôi mới đưa Tiểu Nam Phong trở về làng.
Mọi người đều đã về. Cuối cùng thống kê: nhóm Dương Nghệ bán được 5000 tệ, trừ tiền quầy còn dư 4500 tệ; nhóm tôi bán được 2500 tệ, trừ quầy còn dư 2000 tệ.
Tuy không bằng nhóm Dương Nghệ, nhưng tôi vẫn rất vui.
Chỉ là mặt Thẩm Chi Ý hơi xầm lại, rõ ràng không thoải mái.
“Anh Thẩm, xin lỗi nhé, bọn em hết cách rồi nên mới dùng chiêu này. Không thì... em chia một nửa số tiền này cho anh nhé?”
Dương Nghệ vừa nói vừa nhìn anh ta đầy tội nghiệp, tôi thì ú ớ chẳng hiểu chuyện gì.
“Chú Thẩm đừng giận nha, mẹ cháu không cố ý đâu!”
Dương Lạc ôm chân Thẩm Chi Ý, giọng non nớt dỗ dành.
Thẩm Chi Ý đành cười khổ, mặt cứng đờ mà vẫn nói không sao. Anh ấy đâu thể so đo với con nít.
Nhìn vẻ mặt bối rối của tôi, Hạ Thiên lén kéo tay áo tôi.
“Mẹ, mẹ có thích uống trà xanh không?”
Tôi vốn bị dị ứng với caffein, uống trà một phát là thức cả đêm. Dù thắc mắc sao nó hỏi vậy, tôi vẫn nghiêm túc đáp.
“Mẹ không uống đâu, uống trà không ngủ được, trẻ con cũng không nên uống nhiều.”
Nghe tôi nói vậy, Hạ Thiên cười tít mắt: “Mẹ, vậy chắc chú Thẩm tối nay cũng mất ngủ rồi.”
“Tại chỗ này trà xanh nồng quá mà, thôi, mẹ ơi, mình đi nấu món ngon nhé…”
Nói rồi nó kéo tôi vào bếp.
Lúc vào bếp, tôi mới hiểu mọi chuyện là thế nào.
6
Nhóm của Dương Nghệ bán hàng ở chợ đêm không mấy đắt khách, dù sao bây giờ là mùa dâu tằm, nhà nào cũng có cây dâu, thiếu gì mấy quả ấy.
Nhưng tổ chương trình chỉ nói không được để lộ danh tính bản thân, chứ đâu có cấm nhận ra danh tính người khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhat-ky-lam-me-cua-mot-thang-nhoc-ten-ten-chinh-hieu/chuong-3.html.]
Thế là họ chụp trộm cảnh Thẩm Chi Ý hái dâu ban chiều, in ảnh ra và bày ngay trên quầy.
Mượn danh "dâu tằm do ảnh đế đích thân hái."
Dâu vốn 5 tệ một cân, họ đẩy giá lên tận 50 tệ. Nghe đến đó thôi tôi đã suýt sặc.
Bảo sao bán được đắt thế.
Lẽ ra có thể bán đường hoàng, họ lại cố tình bày mỗi một cân dâu ra, giả vờ quý hiếm để đẩy giá lên trời.
Chuyện còn chưa hết, Thẩm Chi Ý dắt Hạ Thiên đi dạo chợ đêm, vô tình lại sà đến gần sạp của bọn họ. Dương Nghệ trước bao ánh mắt lại dám gọi to tên Thẩm Chi Ý.
Đám đông lập tức xôn xao, Thẩm Chi Ý đành dắt Hạ Thiên quay về ‘Làng Trẻ Em’ trước.
Tuy chương trình không cấm mánh lới, nhưng cách làm của Dương Nghệ thật sự chẳng hay ho gì.
Tôi không kìm được mà khẽ nhíu mày.
Và âm thầm tự nhủ, sau này tránh xa Dương Nghệ ra.
Nhưng trời chẳng chiều lòng người.
Tập đầu vừa lên sóng, Hạ Thiên đã nổi như cồn, được cư dân mạng tung hô là "cậu nhóc hiểu chuyện nhất showbiz".
Tổ đạo diễn cho nó nhiều khung hình, nào là phát kẹo, nào là lăn lộn diễn trò, khiến khán giả cười nghiêng ngả.
Nhanh chóng kéo theo một đám fan mẹ, fan chị, gào thét khen cậu nhóc lanh lợi dễ thương.
[Trời ơi, có nhóc này ở nhà thì tôi chịu thua lỗ bên ngoài cũng cam lòng.]
[Trợ lý Vương, trong 10 phút tìm cho tôi thông tin trại trẻ đón Hạ Thiên về, tôi muốn nhận nuôi 1.000 đứa như vậy!]
[Level max nhóc con loài người? Tôi không tin, trừ khi gửi đến cho tôi xem tận mắt.]
...
Chẳng còn nghi ngờ gì, Hạ Thiên thành hiện tượng, kéo tôi cũng hot theo.
Weibo của tôi từ 1,5 triệu follow vọt lên 8 triệu, suýt cán mốc 10 triệu.
Hàng loạt hợp đồng quảng cáo, lời mời show ào ào kéo đến.
Nhìn chị Giang – quản lý của tôi – cười tươi roi rói, tôi cũng dần nhận ra, chắc mình thật sự nổi tiếng rồi.
Cảm giác ấy... không thật chút nào.
Bởi chỉ mới tháng trước thôi, tôi vẫn là diễn viên vô danh miệt mài học thoại trên phim trường, đêm nào cũng trằn trọc không ngủ nổi chỉ vì lo diễn chưa đạt.
Người nổi tiếng là thật, mà chuyện lắm thị phi cũng là thật.
Có người tung clip nói tôi dựa hơi con trai để tiếp cận Thẩm Chi Ý, bám lấy tên tuổi ảnh đế, bảo tất cả những gì Hạ Thiên làm đều là tôi huấn luyện, chỉ để trèo lên nhánh cây lớn mang tên Thẩm Chi Ý.
Lại có kẻ tự xưng bạn đại học tôi, loan tin với báo chí rằng tôi mê Thẩm Chi Ý từ hồi còn học, thậm chí từng uy h.i.ế.p tự tử để giành vai nữ chính trong vở tốt nghiệp của anh ấy.
Họ còn đăng loạt ảnh tôi năn nỉ Thẩm Chi Ý thời sinh viên.
Trong ảnh, Thẩm Chi Ý mặt lạnh tanh, còn tôi thì trông đáng thương, tựa như đang quấn lấy anh ấy.
Hot TikToker triệu follow– Dương Nghệ – cũng thêm dầu vào lửa, đăng video vở tốt nghiệp của Thẩm Chi Ý trên nền tảng video ngắn.
[Ban đầu tôi cũng muốn thử vai nữ chính kịch của tiền bối, ai dè có người nhanh chân hơn. Thẩm tiền bối không từ chối được, đành để cô ấy diễn. Không ngờ chính là Hạ Chí, chào bạn đồng môn nhé!]
Nói câu nào nghe qua cũng chẳng có ý xấu, nhưng từng chữ đều như tạt bùn lên người tôi.
Dư luận lập tức dậy sóng.
Fan của Dương Nghệ ùa vào bình luận, vừa khen chị nhà mình xinh đẹp tốt tính, vừa chửi tôi là "nữ hoàng ké fame" số một showbiz.
[Cô này đúng kiểu chuyên đi ké tiếng tăm người khác.]
Chị Giang xem xong chỉ cười lạnh.
Công ty lập tức liên hệ đội ngũ PR để xử lý, nhưng chưa kịp hành động.
Thì Thẩm Chi Ý – người vốn chẳng chơi Tiktok – đột ngột xuất hiện, chia sẻ lại video của Dương Nghệ, kèm dòng caption:
[Nếu đúng như video nói thì tốt biết mấy.]
Câu nói đầy tiếc nuối, làm dậy sóng khắp nơi.
Dư luận đảo chiều trong chớp mắt.
[Cái kiểu muốn cả thế giới biết mình yêu Hạ Chí, thực sự đáng thương ghê!]
[Tôi cứ nghĩ ảnh đế cao ngạo, ai ngờ trò hề là tôi!]
[Mẹ ơi, tôi thấy đúng kiểu cún con yêu đuối, không phải diễn!]
Chị Giang nhìn xu hướng dân mạng một chiều đổ về, không khỏi cảm thán sức hút của ảnh đế, rồi đột ngột quay sang tôi, ngập ngừng:
[Hạ Thiên, lẽ nào ảnh đế thật sự có tình ý với em?]
Tôi lắc đầu theo phản xạ:
[Em với Thẩm Chi Ý chỉ là bạn đồng môn thôi.]
[Thẩm ảnh đế nổi tiếng nhiều năm rồi, giờ mới lần đầu vướng tin đồn tình ái. Dù có hay không, em cứ nắm chắc cơ hội này đi. Đợi đấy, chị đi chốt hợp đồng đại diện cho em với trang sức Thiên Thành!]
Tôi khẽ gật đầu, rồi chìm vào trong ký ức.
Một vài chuyện, tôi chẳng muốn nhớ lại nữa.
Bởi vì…
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: https://www.facebook.com/profile.php?id=61575558647307
*Nếu:
👉Truyện của tui hợp gu bạn
👉Bạn muốn đề cử bộ nào đó "xứng đáng" với tiêu chuẩn của page*
Những bí mật bị chôn vùi ấy, cùng quãng thời gian đã qua, đều có hình bóng Thẩm Chi Ý.