Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Phần 3
Tiểu Thái tử khẽ cong môi, giả vờ đau khổ đếm trên đầu ngón tay:
"Mẫu hậu, Minh Châu cô cô, Chu Thái phó. . . còn có phụ hoàng nữa."
Nó không thể giả vờ được nữa, cười khanh khách, sau đó nó giơ hai tay về phía ta:
"Hoàng tỷ, ôm."
Nam hài tám tuổi, đã không còn nhẹ nữa. Ta có chút vất vả bế nó lên, nghe hắn ta hít hít mũi.
"Hoàng tỷ thơm quá."
Nó ôm hờ cổ ta, giọng điệu trở nên bình tĩnh:
"Trong cung này toàn là kẻ ngu ngốc, chỉ có hoàng tỷ hiểu lòng cô. Chỉ cần hoàng tỷ giúp cô, trong cung này, tùy ngươi nắm quyền sinh sát trong tay. Thế nào?"
Ta cười: "Dĩ nhiên được, điện hạ."
Hoàng hậu, thật là nuôi được một đứa con tốt đấy.
5
Vào xuân, Tiểu Thái tử trở lại thư phòng đọc sách.
Thái tử ngỗ nghịch, không muốn đọc sách, quan hệ với Thái phó vô cùng căng thẳng.
Ta suy nghĩ một chút, khuyên nó nên thu liễm lại.
Tiểu Thái tử rất giỏi giả vờ. Nó ở Khôn Ninh cung tính khí thất thường, động một tí là đánh mắng cung nhân, đến thư phòng lại là bộ dạng ôn văn nhã nhặn.
Nó nghe lời ta, cúi đầu nhận lỗi với Chu Thái phó, lại đưa lên mấy bài luận ta viết sẵn cho nó.
"Trẻ nhỏ dễ dạy." Chu Thái phó lật qua vài trang giấy, có chút kinh ngạc.
Tiểu Thái tử cúi đầu thi lễ: "Chuyện trước kia là đệ tử sai. Nay đệ tử đã biết lỗi, cầu lão sư không tính chuyện cũ, chỉ dạy đệ tử."
Chu Thái phó vuốt râu: "Điện hạ biết quay đầu là bờ, là phúc của xã tắc."
Tiểu Thái tử mỉm cười nhẹ: "Nhờ lão sư không bỏ rơi."
Thật là một cảnh thầy trò hòa thuận.
Kết quả đêm đó, ta còn đang viết bài tập cho nó, Tiểu Thái tử lại u ám xông vào hỏi —
"Làm sao để g.i.ế.c được lão già không chịu c.h.ế.t đó?"