Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa

Phần 10

Mẫu tộc của Hoàng hậu và Trần quốc công phủ quan hệ sâu đậm, định lấy ta làm nhân tình.

Hoàng hậu thở dài: "Lời đồn trong kinh thành, đổi trắng thay đen. Nhị công tử bản tính không xấu, chỉ là những nữ tử đó, không chịu nổi phúc khí lớn như vậy."

Nàng ta dịu dàng vuốt tóc mai bên tai ta.

"Thanh Ngô nhà ta, bổn cung vừa nhìn cũng biết là người có phúc rồi."

Ta mỉm cười: "Nghe theo mẫu hậu sắp xếp."

17

Ngày Hoàng hậu trở dạ càng ngày càng gần.

Thù lớn sắp báo, đáng lẽ ta phải cảm thấy sảng khoái, nhưng ta lại liên tục mơ thấy mẫu phi.

Đó là khi còn bé, nàng ấy dẫn ta đi xem cây ngô đồng cao nhất trong cung, dùng tiếng Hán vụng về dạy ta đọc -

"Chim phượng hoàng hót, trên ngọn núi cao. Cây ngô đồng mọc, đón chào nắng mai."

Ta nhìn nàng ấy: "Mẫu phi, con nghe không hiểu."

Mẫu phi thở dài: "Không sao, mẫu phi chỉ muốn nói. . . Con yêu, loại cây này là tên của con. Loại cây này rất tốt, có thể mọc ở đại mạc, cũng có thể mọc trong thâm cung."

Ta hỏi: "Đại mạc là nơi nào?"

Mẫu phi nhìn mái hiên cao cao, có chút thẫn thờ.

"Là nơi rất xa rất xa, cũng là nhà của mẫu phi."

Cảnh tượng chuyển đổi, mẫu phi khoác ngân linh vũ y rách nát, toàn thân đầy vết bỏng. Nàng ấy cứ nhìn ta như vậy, rất dịu dàng, rất bi thương.

Ta rõ ràng đã lớn rồi. Vì báo thù, đã g.i.ế.c quá nhiều người, tay dính quá nhiều máu. Nhưng trước mặt nàng ấy, lại biến thành đứa trẻ tay trắng năm nào.

Sau đó mẫu phi lên tiếng, nàng ấy nói: "Xin lỗi, mẫu phi không thể nhìn con trưởng thành."

Chỉ một câu này, nước mắt ta đã rơi xuống.

Mẫu phi ngẩn ngơ đưa tay hứng, nhưng nước mắt xuyên qua lòng bàn tay nàng ấy.

Ta cảm thấy trong khoảnh khắc đó, vẻ mặt nàng ấy càng thêm đau lòng.

"Mẫu phi. . . hối hận rồi." Giọng nàng ấy khàn đi, "Mẫu phi muốn con có trái tim, là muốn con cảm nhận được hơi ấm và tình yêu. Những ngày mẫu phi còn sống, sẽ che chở cho con khỏi gió tanh mưa m.á.u của nhân gian."

"Quá sớm." Nàng ấy lẩm bẩm, "Nhưng mẫu phi đi quá sớm rồi."

Bạn cần đăng nhập để bình luận