NẮNG XUÂN

CHƯƠNG 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bố tôi lại bắt đầu bài ca dài dòng của ông ấy, "Các con bây giờ vẫn còn là sinh viên, nên tập trung vào việc học, yêu đương thì để sau khi tốt nghiệp đại học..."

 

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Hứa Chu ôm cốc nước, trông có vẻ nghe rất nghiêm túc, ngoan ngoãn gật đầu.

 

Tôi đã nghe đi nghe lại bài diễn thuyết này của bố tôi đến phát ngán rồi, từ khi tôi thi tốt nghiệp cấp ba xong là ông ấy đã ngày nào cũng lải nhải.

 

Sợ tôi yêu đương khi lên đại học.

 

Tôi thầm nghĩ, bây giờ không cho tôi yêu đương là ông ấy, đợi sau này giục tôi kết hôn chắc cũng là ông ấy.

 

Thấy có Hứa Chu đối phó với bố tôi, tôi liền lặng lẽ mở Douyin ra.

 

Một âm thanh từ điện thoại tôi truyền ra, "Chị là của em! Là duy nhất của em..."

 

Không biết loa ngoài điện thoại đã được tôi bật to như vậy từ khi nào.

 

Tôi cuống cuồng tắt âm thanh.

 

Vừa ngẩng đầu lên, tôi liền thấy bố tôi và Hứa Chu cả hai đều nhìn tôi chằm chằm.

 

Bố tôi nhíu mày chặt, "Đây là tin nhắn của cậu con trai nào gửi cho con thế."

 

Tôi gượng gạo cười khan hai tiếng, "Không có ai cả, phim truyền hình, lời thoại phim truyền hình..."

6

 

Sáng hôm sau vừa ngủ dậy, tôi liền thấy tin nhắn Phương Lâm gửi cho tôi.

 

Phương Lâm: Bạn gái cắm sừng, huynh đệ phản bội, vũ hội hóa trang online "hàng đầu", vừa nhảy vừa nghe kế hoạch trả thù của tôi.

 

Khóe miệng tôi giật giật.

 

Cái quái gì thế này?

 

Tôi: Nói tiếng người đi.

 

Phương Lâm: Tối thứ hai tuần tới, Tòa nhà Đức Nhã A106 có vũ hội hóa trang, tôi thiếu một bạn nhảy, cầu xin em.

 

Anh ấy còn gửi cho tôi một sticker chó con mắt long lanh nước.

 

Tôi từ trước đến nay tay chân luôn không ăn khớp, hễ nhảy múa là dễ luống cuống tay chân.

 

Từ sau khi học cấp hai, tôi nhảy đôi với bạn cùng bàn làm sưng chân cô ấy, thì từ đó về sau không còn "hại" người nữa.

 

Tôi: Lần trước người nhảy với tôi vẫn còn nằm ở ICU đấy.

 

Phương Lâm: Chưa từng nằm ICU, muốn thử xem sao.

 

Tôi: "..."

 

Thử là chết.

 

Sau khi đến trường, Phương Lâm dạy tôi nhảy đôi.

 

Sau khi tôi giẫm trúng chân anh ấy lần thứ năm.

 

Anh ấy im lặng một lát rồi nói: "Bạn của em ở ICU thế nào rồi? Chân đã đi lại được chưa?"

 

"..." Tôi tức giận đ.ấ.m anh ấy một cái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nang-xuan/chuong-6.html.]

 

Ngày hôm sau, anh ấy rất dứt khoát đổi sang một đôi giày dày dặn, chịu được giẫm.

 

Sau đó nói với tôi: "Không sao đâu, hôm nay cứ thoải mái giẫm đi, tôi không tin không dạy được em."

 

Sự thật chứng minh, tôi vẫn rất thông minh.

 

Sau khi giẫm lên chân Phương Lâm vô số lần, tôi cuối cùng cũng học được.

 

Nghe Hứa Dao nói Hứa Chu dạo này bận rộn công việc ở studio ngoài trường của anh ấy.

 

Tôi chợt nhận ra đã mấy ngày không thấy bóng dáng anh ấy đâu.

 

Mấy ngày nay Phương Lâm dạy tôi nhảy, không gặp cũng tốt, gặp rồi thì hai người lại sắp cãi nhau nữa.

 

Một ngày trước vũ hội hóa trang, Hứa Dao ấp úng nói muốn tôi dạy cô ấy nhảy điệu nhảy đôi mà tôi mới học với Phương Lâm.

 

Tôi ngay lập tức nhập vai Conan, mắt lim dim nhìn cô ấy, "Cậu chắc chắn đang giấu tớ chuyện gì đó, nói mau!"

 

Ánh mắt Hứa Dao lấp lánh không yên, "Hả? Làm gì có."

 

Nhóc con, cái này mà tôi không nhìn ra thì có ma mới tin đấy?

 

Tôi lao vào người cô ấy cù lét, "Không có sao? Hứa Thường Tại, Trẫm thấy nàng không trung thực à, có phải muốn bị ban 'nhất trượng hồng' rồi không?"

 

Hứa Dao cuối cùng vẫn không chịu nổi "cực hình" của tôi.

 

"Ấy dà, chỉ là có một cậu học đệ tìm tớ làm bạn nhảy thôi, cậu ấy đẹp trai lắm nên tớ đồng ý rồi."

 

"Học đệ cơ à, được đấy, Hứa Dao, dám 'trâu già gặm cỏ non' rồi nhé."

 

Hứa Dao cười gật đầu, "Cậu cũng vậy thôi."

 

Sau vũ hội hóa trang, Hứa Dao liền ở bên cậu học đệ kia.

 

Sau đó hai người họ ngày nào cũng quấn quýt bên nhau.

 

Tôi, với tư cách là bạn thân của Hứa Dao, sắp bị cẩu lương của hai người họ làm cho bội thực đến c.h.ế.t rồi.

 

Điều khiến tôi bất ngờ là, sau khi Hứa Chu biết Hứa Dao yêu đương, anh ấy không những không trách mắng cô ấy mà còn cho thêm tiền tiêu vặt.

 

Nhìn cái thái độ phản đối Phương Lâm lần trước của anh ấy, tôi còn tưởng lần này anh ấy chắc chắn sẽ tàn nhẫn chia rẽ hai người họ.

 

Buổi tối ngủ còn mơ thấy Hứa Chu cầm thẻ, khí thế đằng đằng nói với cậu học đệ kia: "Năm triệu tệ, rời xa em gái tôi."

 

Kết quả là chẳng có chuyện gì xảy ra cả.

7

 

Cuộc thi ca hát của trường, tôi đến xem Phương Lâm thi đấu.

 

Phương Lâm giành giải nhất.

 

Sau cuộc thi, ba người đứng đầu đều phải hát thêm một bài.

 

Trước khi hát, Phương Lâm đứng giữa sân khấu, đột nhiên nhìn về phía tôi và cười.

 

"Khương Tầm, tôi không muốn làm bạn bè bình thường với em nữa, làm bạn gái tôi nhé, sau này tôi sẽ hát cho em nghe mỗi ngày."

 

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận