Mưa Rơi Lầu Ngọc Rửa Hận Thù
4. Ân oán kiếp trước
Vương Ngọc Lâu bần thần suy nghĩ, nét mặt đăm chiêu làm cho Vương Ngọc Các càng thêm lo lắng. Vương Ngọc Các vội vã chạy đến đứng trước mặt Vương Ngọc Lâu. Sau đó cậu bé nhăn đôi mày rậm, chống hai tay nhỏ lên hai bên eo, ra vẻ nghiêm nghị nói như đang dạy dỗ trẻ nhỏ:
- Đại ca à, đại ca không thể bỏ mặc thân thể sức khỏe của bản thân như vậy! Không được. đệ sẽ không để cho đại ca bị bệnh nữa đâu! Bây giờ đại ca phải nằm xuống nghỉ ngơi, đệ sẽ bảo nhà bếp hầm canh bổ cho đại ca.
Vương Ngọc Các nói xong thì đè vai Vương Ngọc Lâu, buộc chàng phải nằm xuống. Tiếp đó, cậu bé kéo chăn đắp kín đến tận cổ của Vương Ngọc Lâu rồi mới thoăn thoắt chạy ra khỏi cửa.
Vương Ngọc Lâu không còn cách nào khác là ngoan ngoãn nằm yên trên giường, chờ Vương Ngọc Các mang theo canh bổ và thuốc đến. Sau đó, chàng lại ngoan ngoãn uống canh, uống thuốc rồi nằm xuống nhắm mắt nghỉ ngơi. Vương Ngọc Các thấy Vương Ngọc Lâu đã thiếp đi, bèn nhẹ chân nhẹ tay, rón rén bước ra khỏi phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/mua-roi-lau-ngoc-rua-han-thu/4-an-oan-kiep-truoc.html.]
Khi cánh cửa phòng vừa khép lại, Vương Ngọc Lâu mở bừng mắt ra, hốt hoảng. Chàng đã nhớ ra một điều rất quan trọng. Sau lần đi du xuân tảo mộ kia, chàng không chỉ vương vấn một mối tơ tình không thể kết mà còn phải chấp nhận tự tay cắt đứt sợi tơ tình kia và bước vào chốn phong trần lưu lạc. Nguyên nhân chính là vì ngay sau đó gia đình họ Vương gặp một trận tai kiếp. Vương Ngọc Các bị một gã công tử ăn chơi trác táng trong vùng vu tội là làm nhục và sát hại một cô gái. Gã đã cho sai nha bắt cả Vương viên ngoại và Vương Ngọc Các vào ngục, tra tấn dã man. Điều đó khiến cho thanh danh của cả nhà họ Vương bị tổn hại, người dân trong vùng đều dị nghị.
Thế nên, khi Vương Ngọc Lâu biết được cách có thể dùng tiền để chuộc cha và tiểu đệ, muốn dùng cuộc hôn nhân của mình để có tiền thì không một ai đến cầu thân cả. Chính vì vậy, Vương Ngọc Lâu buộc lòng phải nhờ cậy Hạ Khinh Vũ liên lạc với tổ chức Lãnh Nguyệt Các của mình tạo ra manh mối giả, tìm kẻ thế tội cho Vương Ngọc Các. Cũng chính vì vậy mà thân phận là Các chủ của Lãnh Nguyệt Các mà Vương Ngọc Lâu kỳ công che giấu bao năm đã bị bại lộ. Hậu quả tiếp theo ùn ùn kéo tới khiến Vương Ngọc Lâu lâm vào cảnh nhục nhã tận cùng và liên lụy cả nhà họ Vương cũng phải chịu vô số tang thương khổ nhục.
Vương Ngọc Lâu nắm chặt lấy mép chăn, trong đầu miên man suy nghĩ. Ở “kiếp trước” cho đến khi chàng c.h.ế.t đi, cả nhà họ Vương vẫn không thể nào hiểu nổi tại sao năm đó họ lại phải lâm vào cơn gia biến khủng khiếp như vậy. Vương viên ngoại và Vương phu nhân đều là người hiền lành, đối nhân xử thế vô cùng tốt, được mọi người quý mến, kính trọng. Cả nhà họ Vương chưa từng gặp gỡ quen biết với gã công tử ăn chơi kia, càng không hề gây thù chuốc oán gì với gã ta, tại sao gã ta lại cứ khăng khăng nhất định là đã trông thấy Vương Ngọc Các gây ra việc xấu tày trời kia? Nhưng Vương Ngọc Lâu thì biết. Tuy vậy, chàng lại không muốn, càng không nỡ kể ra sự thật ấy cho ai biết, vì không muốn để hai vợ chồng Vương Ngọc Các vướng mắc sự áy náy, ray rứt không cần thiết. Hơn nữa, hoàn cảnh để Vương Ngọc Lâu biết được sự thật này cũng không mấy vẻ vang, sạch sẽ.
Ban đầu, Vương Ngọc Lâu vốn cho rằng đó là cái bẫy mà Hà Khinh Vũ bày ra. Thế nhưng, khi chàng đã trở thành Dục Cẩu Nô, là món hàng đắt giá nhất của thanh lâu nơi xứ người, chuyên được sử dụng để tiếp đãi những khách giàu sang phú quý thì Vương Ngọc Lâu mới biết được sự thật. Trong một lần phải tiếp đãi một đám khách là vương tôn công tử đến từ kinh thành cố quốc, chàng đã nghe bọn chúng khoe khoang với nhau về cách mà một gã trong bọn chúng đã trả thù nhà họ Vương như thế nào.
Thì ra gã kia chính là con trai duy nhất của quan huyện khi đó. Quen được nuông chìu, bao che nên hắn đã làm ra rất nhiều việc càn rỡ. Lần đó, hắn đã bắt được một cô gái, đang muốn làm nhục chàng ấy thì Vương Ngọc Các đã cản trở, thậm chí còn khiến cho hắn ta bị tổn thương bộ phận quan trọng của đàn ông. Điều đó làm cho quan huyện vô cùng căm hận. Thế là ông ta đã dùng một bản án mạng khó giải để lấy việc công báo thù riêng.