LÃO ĐẠI LÀ CHỒNG TÔI

Chương 1

  

 

Khi Lệ Vân San  mở mắt, toàn trần nhà màu trắng, mùi thuốc sát trùng sộc thẳng lên mũi thật khó chịu, cơn đau đầu truyền đến khiến cô choáng váng, vội ôm đầu đau đớn.

 

 

 

 

Dây kim truyền khắp người, toàn thân trầy xát vết thương… không hiểu ra đã có chuyện gì, 

 Thấy cô tỉnh, lại gần là đám người áo đen lạ mặt…

 

 

 

 

“Tôi là ai”

 Ngay cả bản thân tôi , tôi còn không nhớ tôi là ai

 

 

“ tôi là ai.. các người là ai”

 

 

 

 

em tỉnh rồi 

 

 

Tôi ngước lên trước giọng nói lạ lùng, tôi không nhớ nổi chủ nhân giọng nói này là ai, chỉ ngước lên nhìn , nheo mắt hỏi:

 

 

anh là ai 

 

 

Anh ta toàn thân cao lớn hiện diện trước mắt tôi, phải nói anh ta rất đẹp trai, khuôn mặt thật cấm dục, anh ta thật là hình mẫu mà tôi thích.

 

 

 

Anh ta tiến lại gần tôi, ra hiệu cho tất cả mọi người trong phòng lui ra, sau khi cánh cửa đóng  chỉ còn lại hai chúng tôi, anh ta cứ đứng vậy nhìn tôi.

 

 

 

Tôi không nhịn được mở miệng 

 

 

anh là ai.

 

 

Vân San .. em không nhận ra tôi sao

 

 

 

“ Vân San … là tên của tôi sao…”

 

 

 

Thấy tôi còn trong mớ suy nghĩ, anh ta tiến lại , chạm tay lên khuôn mặt tái nhợt vì mất m.á.u của tôi, tiếp lời:

 

 

và tôi..là chồng của em đây.

 

 

 

“ chồng … chồng sao” . Tôi thật sự không có ấn tượng nào về anh ta hết… tôi bị bỏ quên thứ gì sao.. thấy tôi còn băn khoăn, anh ta cúi xuống ôm lấy tôi làm tôi không kịp phản ứng.

 

 

 

 

-Vân San.. em quên rồi sao.. tôi đã lo cho em

Lắm đấy.

 

 

Tôi đẩy anh ta ra, có chút mơ hồ, nhưng vẫn xác định

 

 

anh.. thật là chồng tôi sao.

 

 

đúng vậy… ngày chúng ta đi đăng kí kết hôn em đã bị tai nạn

 

 

 

thật sao

 

 

Anh ta xoa đầu tôi nhẹ nhàng, giúp tôi nằm xuống. Tôi vẫn rất nghi hoặc đối với thân phận chồng của tôi này. 

 

Tôi tiếp tục hỏi khi anh ta đang đắp chăn cho tôi , động tác rất tự nhiên không có gì là gượng gạo.

 

 

 

tên anh là…

 

 

 

 

-Lục Đình Quân  .. tên tôi 

 

giờ em nghỉ ngơi đi.. qua ngày mai tôi đưa em về nhà.

 

 

 

-về nhà?

 

 

 — đúng nhà của chúng ta.

 

 

 

Sau đó anh ta ra ngoài , tôi nghe loáng thoáng được 

 

 

 

anh … đừng để ả ta bắt được tâm tư của anh… anh đừng bị ả ta lừa

 

 

câm miệng.. chuyện của tôi khiến cậu xen vào à

Bạn cần đăng nhập để bình luận