Lục Triều Nhan đưa tay lau những giọt nước mắt còn đọng nơi khóe mi.
“Cạch…”
Cánh cửa phòng ngủ đẩy từ bên ngoài, cha cô - Lục Viễn Sơn - bước , giọng khẽ gọi: “Nhan Nhan.”
Cô đáp, cũng chẳng ông . Trong mắt cô, đàn ông là cha hiền mà chỉ là kẻ bao che, thậm chí ông còn tin rằng chính cô vu oan cho Lục Vũ Nhu.
Dù con gái lơ, Lục Viễn Sơn vẫn giữ giọng dịu dàng. Ông chậm rãi đến bên giường, xuống cạnh cô, kiên nhẫn khuyên nhủ: “Con , điều ba mong nhất chính là con thể hạnh phúc. con và Thẩm Tấn Bắc hợp , chi bằng hãy ly hôn . Sở Thần vẫn luôn đợi con mà.”
Nghe , Lục Triều Nhan như câu chuyện lố bịch nhất đời .
“Nếu con sẽ hạnh phúc bên Thẩm Tấn Bắc, năm xưa chính tay ba định mối hôn sự ? Ba, con hiểu rõ lòng ba. Ba thương yêu Lục Vũ Nhu, để cô gả cho Thẩm Tấn Bắc đúng ?”
Từ khi Lục Vũ Nhu xuất hiện, tình yêu thương của cha đối với cô và Lục Niệm còn nguyên vẹn như .
Cô , ông cảm thấy với đứa con ngoài giá thú , nhưng món nợ là ông mắc , liên quan gì đến cô?
Cô từng gì với Lục Vũ Nhu!
“Triều Nhan, con đừng cố chấp như thế nữa.” Giọng ông nặng dần lên: “Ba hiểu tính tình của Vũ Nhu, con bé chắc chắn cố ý đẩy em gái con ngã cầu thang. Con bé chịu tội hai năm, trả giá , con còn gây chuyện đến bao giờ nữa?”
Lời dứt, sắc mặt ông tối sầm . Ông nghĩ đến việc Thẩm Tấn Bắc đang ghét bỏ cô, thể ảnh hưởng đến hợp tác giữa nhà họ Thẩm và nhà họ Lục thì càng cảm thấy ly hôn là điều .
Dù Thẩm Tấn Bắc lấy ai, chỉ cần vẫn là con gái họ Lục là .
Xin chào các độc giả thân yêu,
Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!
Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.
Thương mến, Vèm Chanh!
Mà yêu rõ ràng là Vũ Nhu.
Nhìn cha vì lợi ích và đứa con riêng mà lạnh lùng với , Lục Triều Nhan thấy tim lạnh buốt.
Cô xoay mặt, thẳng ông, môi khẽ cong thành một nụ bi thương: “Con thể ly hôn với Thẩm Tấn Bắc.”
Đôi mắt ông sáng rực lên, hỏi ngay kịp chờ: “Con gì?”
Ông nghĩ chỉ cần con gái đồng ý ly hôn, bất kể điều kiện thế nào, ông cũng sẽ đáp ứng.
Lục Triều Nhan nhạt, nỗi đau rách nát trong lòng khiến giọng cô khàn : “Nếu một ngày nào đó, Lục Vũ Nhu cũng giống như Lục Niệm, hôn mê bao giờ tỉnh … con sẽ đồng ý ly hôn.”
Bốp!
Một cái tát giáng thẳng xuống mặt cô khiến bên má tê dại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khong-can-duoi-anh-khong-xung/chuong-3-khong-mot-ai-xot-thuong.html.]
“Lục Triều Nhan! Dù nó cũng là em gái con. Nó cố ý, con thể độc ác đến mức ?”
Cô bất ngờ. Trước nay cha cô luôn yêu chiều đứa con ngoài giá thú hơn tất cả.
Chỉ vì nó Thẩm Tấn Bắc yêu thích, tình thương của ông dành cho nó càng thêm thiên vị, chẳng cần giấu diếm.
Cô hít một lạnh lẽo, lời rắn rỏi như lưỡi dao: “Ba rõ đây. Chừng nào con còn sống, con sẽ ký giấy ly hôn, cũng để Lục Vũ Nhu bước chân qua cửa nhà họ Lục.”
Ánh mắt cô bùng lên ngọn lửa phẫn hận: “Các loạn? Được thôi, con theo đến cùng!”
Nói , cô lưng bỏ , chẳng còn chút lưu luyến nào với căn nhà .
…
Xe dừng biệt thự, Lục Triều Nhan thấy chiếc xe quen thuộc của Thẩm Tấn Bắc.
Hiếm khi về nhà sớm như .
Cô bước trong, còn kịp thấy thấy Lục Vũ Nhu đang thảnh thơi sofa. Tay cô thoăn thoắt gọt vỏ táo, vẻ mặt như nữ chủ nhân chính thức.
“Cút ngoài!” Giọng cô lạnh lẽo, bước nhanh về phía đối phương.
Lục Vũ Nhu ngẩng đầu, nụ nhạt môi như lưỡi d.a.o bén ngọt: “Người nên cút … chẳng là chị , chị gái của ?”
Nụ chói mắt, nhức nhối, gợi lên trong tâm trí cô hình ảnh khuôn mặt tái nhợt của Lục Niệm. Cổ họng cô nghẹn cứng, thở rối loạn.
Cơn tức bùng lên, cô lao thẳng về phía đối phương: “Không cút, c.h.ế.t ở đây !”
Trong tay Lục Vũ Nhu còn cầm d.a.o gọt, mũi d.a.o đ.â.m mu bàn tay Lục Triều Nhan, rách da rướm máu. Cơn đau xộc đến nhưng cô vẫn giật mạnh con d.a.o về.
Ánh sáng lạnh lóe lên từ lưỡi d.a.o khiến Lục Vũ Nhu hoảng sợ, mặt cắt còn giọt máu.
Lục Triều Nhan nâng cổ tay, mũi d.a.o hướng xuống. Lục Vũ Nhu hoảng loạn nhắm chặt mắt, hét lên thất thanh.
Rầm!
Một vật nặng nện thẳng cổ tay cô, tiếng va chạm vang dội khiến con d.a.o rơi loảng xoảng xuống sàn.
Đau đớn tê buốt chạy dọc cánh tay, nước mắt cô trào kìm .
… một ai xót thương cô.
Từng bước nặng nề vang lên, Thẩm Tấn Bắc tiến gần, khuôn mặt lạnh lẽo, ánh mắt như lưỡi d.a.o đen tối, hùng hổ như nghiền nát cô ngay tại chỗ.