KHÔNG CẦN ĐUỔI, ANH KHÔNG XỨNG

Chương 10: Lương Sách

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người đàn ông tên là Lương Sách, là một “công tử nhà giàu hạng hai” mà Lục Vũ Nhu quen hai năm . Khi , họ qua đến một tháng thì cô từ rằng cha ruột của Lục Quốc Sơn đang sống ở W thị.

 

Gia đình quyền thế, tiền bạc như núi, chỉ cần nhận tổ quy tông, cô sẽ trở thành tiểu thư nhà họ Lục. So với “công tử nhỏ” như Lương Sách, ngay cả giới nhà giàu bậc nhất cô cũng thể tùy ý chọn lựa. Nghĩ thế, cô chút do dự mà đá một cách phũ phàng.

 

nào ngờ, đó thứ thành thế

 

!” Lục Vũ Nhu nghiến răng, giọng đầy cay đắng: “Khi em thật sự nghĩ chỉ cần nhận cha ruột, em sẽ tất cả! ngờ em nghĩ chuyện quá đơn giản… Em tù hai năm, giờ em chẳng còn gì trong tay. Anh hận em thì cứ việc trả thù !”

 

thật sự chẳng còn gì cả.

 

Không phận tiểu thư nhà họ Lục, vợ Thẩm Tấn Bắc, hai năm thanh xuân trắng xóa chỉ đổi lấy một đôi tay trống rỗng.

 

Năm đó, lẽ nên tay tàn nhẫn hơn, đẩy Lục Niệm từ cầu thang xuống để cô c.h.ế.t ngay lập tức, như mới ngày hôm nay.

 

Tại Lục Triều Nhan và Lục Niệm hưởng cuộc sống vàng ngọc của tiểu thư họ Lục, còn cô thì chẳng gì?

 

cũng hối hận. Nếu năm đẩy Lục Niệm thì Lục Triều Nhan sẽ chẳng bao giờ lấy Thẩm Tấn Bắc, thứ ngày hôm nay cũng khác .

 

giờ phút , hết cô cần trấn an Lương Sách.

 

Hắn bỏ nhiều công sức để tìm tung tích cô ở W Thị, ngờ khi gặp , con gái từng rực rỡ giờ là một phạm nhân tù, tiều tụy và nhếch nhác đến mức .

 

Đây còn là Lục Vũ Nhu mà từng quen nữa.

 

“Em gì, chỉ cần , tự biến thành thế ?” Lương Sách trầm giọng, đôi mắt dấy lên chút đau xót: “Em tưởng bám Thẩm Tấn Bắc là thể báo thù Lục Triều Nhan ư? Em tưởng thế, nhà họ Lục sẽ chấp nhận em ?”

 

Hắn cúi , bàn tay siết lấy vai cô, giọng thấp và kiên định: “Quay về bên , Vũ Nhu. Em gì, cũng cho em .”

 

Ánh mắt chân thành khiến trái tim cô khẽ lay động.

 

“Nếu em Lục Triều Nhan và Thẩm Tấn Bắc chết, chiếm đoạt bộ tài sản nhà họ Lục, cũng sẽ giúp em ?”

 

 

Rời khỏi Thẩm Tấn Bắc, Lục Triều Nhan lập tức bắt taxi đến tìm Sở Thần.

 

Cửa mở, đàn ông bên trong nở nụ hiền lành, ánh mắt sáng bừng như cả ngày dài chờ đợi chỉ để thấy cô: “Em đến !”

 

“Anh Sở Thần…” Cô cố gắng giữ giọng bình tĩnh: “Tất cả tài sản nhà họ Lục giờ đều ba em kiểm soát, em nhờ ông . Anh thể giúp em tìm một luật sư ?”

 

“Được.” Anh chút do dự gật đầu.

 

cả hai đều ngờ, Thẩm Tấn Bắc sẽ đích đến đây.

 

Sở Thần lập tức kéo Lục Triều Nhan lưng, đôi mắt lạnh lẽo, sẵn sàng đối diện kẻ từng khiến cô đau khổ.

 

Ánh mắt Thẩm Tấn Bắc lóe lên tia hung ác, một bước xông tới, hất tay Sở Thần , giọng trầm đục đầy chiếm hữu:n“Cô của !”

 

“Chúng ly hôn .” Giọng Lục Triều Nhan lạnh lẽo như lưỡi d.a.o xé toạc gian.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khong-can-duoi-anh-khong-xung/chuong-10-luong-sach.html.]

sợ nhưng cô thấy nữa. Bản năng thôi thúc cô sát cạnh Sở Thần như tìm kiếm một chút an mong manh.

 

Thẩm Tấn Bắc nheo mắt nguy hiểm, thở toát mùi sát khí: “Muốn xử lý ngay tại đây ?”

 

Phía , một hàng dài vệ sĩ áo đen lập tức bước lên khiến sắc mặt Lục Triều Nhan trắng bệch. Thẩm Tấn Bắc, đàn ông , chẳng chuyện gì là dám !

 

“Nếu dám đụng đến Sở Thần, sẽ liều c.h.ế.t với !” Lục Triều Nhan nghiến răng, thở dồn dập, đôi mắt sáng lên tia quyết tuyệt.

 

Thẩm Tấn Bắc bật khẽ, lạnh như băng: “Em nghĩ em cửa thắng ?”

 

“Đưa phu nhân về nhà!” Hắn lệnh, giọng điệu cho phép phản kháng.

 

“Rõ!”

 

Đám vệ sĩ lập tức xông lên, mạnh mẽ tách hai .

 

“Thẩm Tấn Bắc, đồ khốn nạn! Buông Sở Thần ! Anh dám động đến , sẽ tha cho !” Lục Triều Nhan gào lên, điên cuồng vùng vẫy.

 

hai vệ sĩ khóa c.h.ặ.t t.a.y cô, kim tiêm lạnh lẽo đ.â.m cổ, liều thuốc an thần khiến cơ thể cô mềm nhũn, ánh mắt nặng trĩu chìm bóng tối.

 

Trước khi ngất , cô chỉ kịp thấy Sở Thần đánh ngã, m.á.u đỏ loang nơi khóe môi.

 

 

Một tên vệ sĩ lạnh giọng quát mặt Sở Thần: “Người phụ nữ của lão đại cũng dám động ? Nhìn xem là cái thá gì!”

 

Thẩm Tấn Bắc bước đến, cúi , chân thô bạo đạp mạnh lên lưng Sở Thần khiến bật tiếng rên đau đớn.

 

“Biết vì tay với ở đây ?” Hắn khẩy, nụ chứa đầy tàn nhẫn.

 

Sở Thần nghiến răng chịu đựng, từng từ như đứt khỏi cổ họng: “Nếu bản lĩnh… thì g.i.ế.c !”

 

Thẩm Tấn Bắc lạnh lùng đáp, giọng nguy hiểm đến rợn : “Giết thì đến mức. Sở Thần, đừng bao giờ gần phụ nữ của . Trước khi bất cứ điều gì, nhớ nghĩ đến em gái và bố . Em gái mười tám tuổi, đang độ hoa nở…”

 

Hắn nhếch môi, bật tiếng lạnh khiến m.á.u trong Sở Thần sôi trào phẫn nộ.

 

 

Xin chào các độc giả thân yêu,

Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!

Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.

Thương mến, Vèm Chanh!

Khi Lục Triều Nhan mở mắt, đập tầm là chiếc đèn chùm pha lê lấp lánh, quen thuộc nhưng ngột ngạt như gông xiềng. Và ngay cạnh đó, là đàn ông khiến cô hận đến thấu xương Thẩm Tấn Bắc.

 

“Anh gì Sở Thần?”

 

Cô bật dậy, đôi mắt đỏ ngầu, giận dữ chằm chằm .

 

Cô lao lên định đánh nhưng vô lực, ngay cả vết thương ở tay cũng thể khiến cơ thể yếu ớt đến . Nhìn dáng vẻ thản nhiên của , cô lập tức hiểu tất cả là trò bẩn thỉu của Thẩm Tấn Bắc.

 

“Thẩm Tấn Bắc, thấy đáng ghê tởm ?”

 

Khóe môi nhếch lên lạnh lùng, giọng đanh như sắt: “Vừa tỉnh dậy lo lắng cho ? Chuyện với Sở Thần… là em tự chuốc lấy. Nếu em tìm đến , sẽ gặp chuyện ?”

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận