KHÔNG CẦN ĐUỔI, ANH KHÔNG XỨNG

Chương 12: Lời đe dọa

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người đàn ông mái tóc cắt ngắn gọn gàng, gương mặt tuấn tú nhưng xa lạ, Lục Triều Nhan từng gặp qua. Cô chỉ tránh , thế nhưng như cái bóng bám sát phía , từng bước rời.

Cuối cùng, cơn giận trong cô bùng lên: “Anh chuyện gì ?”

Người đàn ông đáp, chỉ móc điện thoại , mở màn hình và đưa tới mặt cô.

Chỉ một thoáng , Lục Triều Nhan sững , thở ngưng . Trên màn hình là hình ảnh em gái cô, Lục Niệm đang trói chặt ghế, hôn mê bất tỉnh. Trên cổ vẫn còn sợi dây chuyền gia truyền mà cô bé bao giờ tháo xuống.

Không thể nào là ảnh ghép!

“Anh là ai? Tại bắt cóc em gái !” Giọng cô run rẩy nhưng đầy giận dữ.

Người đàn ông nhếch môi lạnh: “Cô Lục, ngoan ngoãn với thì sẽ gặp em gái. nếu cô dám gây chuyện, gặp bất trắc gì…” Hắn hạ giọng, lời như lưỡi d.a.o lạnh lẽo: “…thì em gái cô cũng còn mạng .”

Trước lời đe dọa, Lục Triều Nhan buộc lên xe. ngay đó, một cú đánh bất ngờ khiến cô chìm bóng tối.

Khi tỉnh , cả trói chặt chiếc ghế cũ kỹ, xung quanh là một nhà xưởng bỏ hoang lạnh lẽo, mục nát.

Cách xa, em gái cô nhốt đối diện, sắc mặt tái nhợt, thở yếu ớt. Lục Triều Nhan vùng vẫy đến bật m.á.u nơi cổ tay nhưng dây trói siết chặt chút sơ hở.

“Đừng phí sức nữa.” Một giọng nữ lạnh lùng vang lên: “ tốn ít công sức mới trói chị nhiều lớp như , đừng mơ thoát .”

Lục Triều Nhan ngẩng đầu, đôi mắt trợn to, nghiến chặt răng khi thấy đang bước đến là Lục Vũ Nhu.

khoanh tay, dáng vẻ cao ngạo, ánh mắt chất đầy hận ý, thậm chí ẩn giấu chút đắc thắng.

“Nếu trả thù chặn đường cô nhà họ Lục, vì vạch trần cô mặt thì hãy nhắm !” Lục Triều Nhan siết chặt nắm tay, giọng run lên vì kìm nén phẫn nộ: “Đừng động đến em gái !”

“Chỉ g.i.ế.c mỗi chị thì gì thú vị chứ?” Lục Vũ Nhu lạnh, ánh mắt dữ tợn: “Dù cũng chẳng còn thiết sống nữa. Trước khi chết, thấy em gái chị c.h.ế.t ngay mắt chị!”

Xin chào các độc giả thân yêu,

Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!

Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.

Thương mến, Vèm Chanh!

“Lục Vũ Nhu, cô dám? Nếu dám động nó, dù hóa thành quỷ cũng tha cho cô!”

“Tha ư? tha để gì?” Cô nghiến răng, giọng đầy điên loạn: “Thẩm Tấn Bắc còn yêu nữa, , chị cũng đừng mong ! đau khổ thì các cũng đừng hòng sống yên !”

Nói , Lục Vũ Nhu sang đàn ông tóc ngắn cùng, ánh mắt phức tạp: “Lương Sách, , cảm ơn vì giúp em. Chuyện còn để em tự kết thúc. Kiếp em nợ quá nhiều, kiếp sẽ trả.”

“Em linh tinh gì ?” Lương Sách trầm giọng, gương mặt méo mó vì giận: “Em nghĩ bỏ mặc em ? Tất cả những gì là vì em, hết!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khong-can-duoi-anh-khong-xung/chuong-12-loi-de-doa.html.]

“Không, …” Lục Vũ Nhu lắc đầu, ánh mắt tuyệt vọng: “Giải quyết xong bọn họ, em sẽ tự thú. Anh đừng liên lụy theo em…”

“Không ai hết!”

Giọng lạnh lẽo, uy nghiêm như lưỡi d.a.o xuyên thẳng khí.

Cả nhà xưởng im bặt trong khoảnh khắc. Lục Vũ Nhu cứng đờ, đầu thì thấy Thẩm Tấn Bắc đang bước , phía là hàng loạt vệ sĩ mặc đồ đen.

lập tức phản ứng, vồ lấy con d.a.o bàn, lao về phía Lục Triều Nhan, kề sát lưỡi d.a.o lạnh buốt lên cổ cô: “Đừng qua đây! Nếu dám bước thêm một bước, g.i.ế.c cô ngay lập tức!”

Bên , Lương Sách cũng chĩa d.a.o Lục Niệm, sẵn sàng liều mạng.

Tình thế căng thẳng đến nghẹt thở.

Lục Triều Nhan run rẩy, nhưng cắn răng hét lên: “Nếu sống, các bắt con tin ! Trong bụng con của Thẩm Tấn Bắc, thả em gái !”

Trước đây, cô từng tin sẽ bảo vệ . giờ, cô còn chắc chắn nữa.

nữa, mạng sống của em gái quan trọng hơn hết thảy. Nếu cần, cô sẵn sàng lấy mạng đổi lấy mạng em.

Lục Vũ Nhu mất sạch lý trí. Lời của Lục Triều Nhan như đổ thêm dầu lửa. Đôi mắt cô đỏ rực, giọng khàn đặc đầy oán hận: “Lục Triều Nhan… mày c.h.ế.t cho tao!”

Con d.a.o rạch xuống…

Đoàng!

Tiếng s.ú.n.g xé toạc khí. Lục Vũ Nhu ngã vật xuống đất, giữa trán nở một lỗ m.á.u đỏ lòm.

“Không! Đừng…” Lục Triều Nhan hét lên thất thanh khi thấy Lương Sách vung d.a.o định liều chết.

Đoàng!

Phát s.ú.n.g thứ hai vang lên, Lương Sách cũng ngã gục trong vũng máu.

Máu từ vết cắt cổ Lục Triều Nhan trào ngừng, đỏ thẫm cả cổ áo. Thẩm Tấn Bắc lao tới, ôm lấy cô, hai tay run lên khi cố gắng bịt vết thương.

Cô hoảng loạn, nức nở đến lạc giọng, tiếng gào như xé rách lồng ngực: “Em gái … đừng… đừng chết…”

Cảm xúc vỡ òa, thở rối loạn, Lục Triều Nhan hệt như đôi giữa sợ hãi và đau đớn. Và , tất cả chìm bóng tối khi cô lịm trong vòng tay Thẩm Tấn Bắc.

Hôm … hỗn loạn, m.á.u me, tiếng gào , tiếng súng… tất cả biến thành một cơn ác mộng hồi kết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận